CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 45

là lúc con bé bị ốm phải nghỉ học. Bạn không nhất thiết theo dõi hàng tháng
trời vì khi tiếp tục xem trở lại, bạn vẫn có thể hiểu nội dung một cách hoàn
hảo.

Dance ngồi xuống, nhìn qua những quả bóng bay và vô số bông hoa để

trên một cái bàn gần đó, theo bản năng cố tìm kiếm những bông hồng đỏ,
những món quà tôn giáo hay những tấm thiếp có hình cây thập tự. Không
có gì hết.

“Em phải ở lại bệnh viện trong bao lâu?”
“Có lẽ hôm nay em sẽ xuất viện. Cũng có thể là mai, người ta nói thế.”
“Các bác sĩ thế nào? Dễ mến chứ?”
Đáp lại là một tiếng cười.
“Em học trường nào?”
“Robert Louis Stevenson.”
“Sắp lên năm cuối?”
“Vâng, vào mùa thu.”
Để không khí thoải mái, Dance tâm sự với Tammy: Hỏi cô bé có theo

học các lớp hè không, đã nghĩ mình muốn vào trường đại học nào chưa, về
gia đình cô bé, về thể thao. “Em có kế hoạch đi nghỉ ở đâu không?”

“Bây giờ thì gia đình em có rồi,” cô bé nói. “Sau chuyện vừa xảy ra. Mẹ,

em gái và em sẽ đến Florida thăm bà vào tuần sau.” Có âm hưởng ngán
ngẩm trong giọng nói của cô bé, và Dance thấy rõ ràng việc tới Florida
cùng gia đình là điều cuối cùng cô bé muốn làm.

“Tammy, em biết đấy, bọn chị rất muốn tìm ra kẻ đã làm chuyện này với

em.”

“Thằng khốn.”
Dance nhướng một bên lông mày với vẻ tán đồng. “Hãy kể cho chị nghe

những gì đã xảy ra.”

Tammy giải thích bản thân đã đến hộp đêm và ra về sau nửa đêm. Cô bé

đang ở trong bãi để xe thì có kẻ nào đó ập tới từ phía sau, dùng băng dính
bịt miệng, trói chân tay cô bé lại, ném vào cốp xe rồi lái tới bãi biển.

“Hắn bỏ mặc em lại đó để, thế đấy, chết đuối.” Đôi mắt cô bé trống

rỗng. Dance, về bản chất vốn là người biết cảm thông – một nét tính cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.