CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 521

Nhưng rồi cô nghe thấy một giọng phụ nữ vang lên đằng sau mình.

“Katie.”

Edie Dance đã ra ngoài qua cửa phụ, và có lẽ đã đợi để tới gặp con gái

bà khi O’Neil rời đi.

“Michael đã kể với con rồi.”
“Sau khi lời buộc tội được gỡ bỏ, mẹ tới đây gặp những người đã ủng hộ

mình để cảm ơn họ.”

Những người đã ủng hộ mẹ...
Im lặng xuất hiện trong giây lát. Hệ thống loa phóng thanh phát ra một

thông báo nghe không rõ. Ở đâu đó một đứa bé vừa khóc. Các âm thanh mờ
dần.

Từ thái độ và lời nói của Edie, Kathryn Dance biết trọn vẹn những gì đã

xảy ra giữa mẹ và con gái trong mấy ngày vừa qua. Khó khăn không hề có
liên quan gì tới việc cô sớm rời khỏi tòa án hôm trước. Vấn đề này sâu sắc
hơn nhiều. Cô buột miệng, “Con không hề nghĩ mẹ đã làm chuyện đó. Thật
đấy.”

Edie Dance mỉm cười. “A, lại xuất phát từ con, từ một chuyên gia ngôn

ngữ cơ thể sao, Katie? Hãy nói cho mẹ biết cần tìm kiếm cái gì nếu con
đang nói dối.”

“Mẹ...”
“Katie, con đã nghĩ rất có thể mẹ đã giết cậu thiếu niên đó.”
Dance thở dài, tự hỏi cảm giác trống trải trong tâm hồn bà đang lớn đến

mức nào lúc này. Lời phủ nhận tan biến trong miệng và cô nói, giọng run
rẩy. “Mẹ, có thể là thế. Có thể. Con không hề bớt trân trọng mẹ hơn đâu.
Con vẫn yêu mẹ. Nhưng, được rồi, con từng nghĩ rất có thể mẹ đã làm
chuyện đó.”

“Khuôn mặt con, trong phòng xử án khi xem xét bảo lãnh tại ngoại. Chỉ

cần nhìn vào mặt con là mẹ biết ngay con đang suy nghĩ tới khả năng đó.
Mẹ biết là thế.”

“Con rất xin lỗi,” Dance thì thầm.
Sau đó, Edie Dance làm một việc hoàn toàn không giống bà chút nào.

Bà ôm lấy hai vai con gái mình, thật chặt, chặt hơn Dance có thể tin cô từng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.