CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 129

đời mình với nhà thờ, một sự nghiệp mà chàng không chọn và cũng chẳng
muốn. Mật đắng trào lên cổ họng, chàng cảm thấy lòng căm ghét đứa em
trai càng dâng cao. Nhưng lửa giận nhanh chóng nguội lạnh, chàng tự trách
mình về những gì vừa nghĩ. Một người tốt, đặc biệt là một người đang mặc
áo thầy tu, càng không bao giờ có thể ghét em ruột của mình. Không chỉ vì
điều đó là phản tự nhiên, không chỉ vì chuyện đó làm cha chàng khổ tâm,
mà còn nguy hiểm nữa. Juan, với tư cách thống soái quân đội giáo triều,
nắm quyền lực mạnh hơn bất kì vị hồng y nào của Giáo hội Công giáo. Và
còn một sự thật khác nữa: ngay cả sau bao nhiêu năm tháng chứng tỏ tài
năng vượt trội trong nhiều lãnh vực và cống hiến lòng tận tụy với cha và
cho sự nghiệp chung, thế mà, vẫn là Juan, chứ không phải chàng, là đứa
con được cha ưu ái.

Cesare, đang chìm sâu trong trầm tư, bỗng nhanh chóng được kéo về

thực tại vì tiếng gào rú thảm thiết của con chó săn của chàng. Phi ngựa tiến
về phía âm thanh thê thảm kia, chàng bỗng thấy con vật yêu quý của mình
bị một ngọn giáo ghim vào đất. Nhảy xuống ngựa để giúp cho con vật bị
thương, chàng thấy khuôn mặt điển trai của chú em Juan méo xệch vì giận
dữ. Chàng liền hiểu ngay chuyện gì đã xảy ra. Juan đã phóng hụt mũi giáo,
thay vì vào con nai đang chạy cuống cuồng loạn xạ,

lại ghim ngay vào con chó săn của chàng. Trong một thoáng, Cesare nghĩ

có thể cú phóng là cố ý, nhưng lúc đó chú em cưỡi ngựa đến bên chàng và
nói lời xin lỗi, “Thưa anh, em sẽ mua một cặp khác để đền cho anh.”

Trong tay hãy còn cầm mũi giáo vừa được rút ra khỏi mình con vật,

Cesare nhìn vào con chó bị tử thương và trong một thoáng, cảm thấy trào
dâng cơn giận chết người. Sau đó chàng thấy cha mình phi ngựa đến nơi
một con lợn lòi bị mắc vào lưới bằng dây thừng đang chờ cú đâm kết liễu
từ ngọn giáo của ông. Nhưng Giáo hoàng cho ngựa chạy ngang qua và la
lên, “Con này mắc bẫy rồi, ta phải tìm con mồi khác thôi…” Ông thúc
mạnh chân vào hông ngựa rồi vọt đi để đuổi theo một con lợn lòi lớn khác.
Những người đi săn khác, lo lắng khi thấy Giáo hoàng phóng ngựa quá
nhanh, bất chấp hiểm nguy, vội vàng vọt lên theo để bảo vệ ông; nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.