CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 150

hỏi, “Giống như Papa, anh có tin rằng Chúa muốn con cái của Người không
nên sống vì tình?”

“Papa nghĩ vậy thật sao?” Cesare nói, vừa lấy tay nghịch tóc em gái.

“Nhìn vào cách sống của cha, chẳng ai nghĩ thế cả.”

“Em đã thành hôn với một người mà chắc chắn em chẳng hề yêu,” nàng

nói. “Và anh Juan cũng không kết hôn vì tình. Jofre yêu dễ dàng, vậy nên
có lẽ nó là đứa may mắn, cho dầu chuyện đó có vẻ lạ lùng. Còn anh, chỉ có
chiếc mũ hồng y mới cứu anh khỏi một số phận như em.”

“Một chiếc mũ nặng nề,” Cesare nói.
“Nhưng không thiếu gì lợi lộc,” Lucrezia nhắc nhở chàng.
Mặc xong quần áo, họ ngồi vào chiếc bàn gỗ nhỏ để dùng bữa. Cesare

rót cho em gái loại vang thật ngon mà chàng mang theo và nâng cốc mời.
“Chúc em hạnh phúc, em gái cưng của ta,” chàng tươi cười nói. Chàng luôn
cảm thấy thật an toàn bên Lucrezia, thấy được yêu thương và chấp nhận.
Chàng không thể tưởng tượng một cuộc sống thiếu nàng.

Chàng mang đến một ổ bánh mì dài vừa mới ra lò, vỏ màu vàng ươm,

giòn tan - đúng thứ mà chàng biết em gái mình thích ăn - cùng mấy khoanh
phô-mai tươi nguyên. Trong lúc bẻ bánh mì và cắt phô-mai cho nàng,
Cesare nói, “Khi gặp lại Juan ở Rome, anh mong có thể kiềm chế bản thân.
Anh phải hết sức kìm nén mới có thể đối xử với nó như em mình.”

Với một nụ cười ranh mãnh, Lucrezia nói, “Anh ấy có thể có những gì

anh muốn, Chez à, nhưng anh ấy không có được những gì anh có…”

“Anh biết chứ, cưng à,” chàng nói, hôn lên mũi nàng. “Anh biết rõ

chuyện đó, và đấy chính là sự cứu rỗi của anh.”

* * *

Juan Borgia đến thành Rome với nghi thức đại lễ. Chàng ta cưỡi ngựa

qua các đường phố, chễm chệ trên lưng một chiến mã màu hạt dẻ phủ tấm
vải choàng óng ánh kim tuyến, tay nắm dây cương ngựa được khảm châu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.