CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 160

11

Lucrezia đến đoàn tụ với cha và mấy anh em trong mùa lễ Phục sinh ở

Vatican. Nàng đang lưu lại tại căn hộ riêng ở cung Santa Maria in Portico
khi viên thị thần của Giovanni Sforza đến trình một thông điệp khẩn cấp.
Chồng nàng yêu cầu nàng cùng đi với chàng ta trở về Pesaro, theo lời viên
thị thần giải thích, vì chàng cảm thấy cuộc sống ở Rome thật ngột ngạt và
mong muốn thoát khỏi sự canh chừng gắt gao của Giáo hoàng.

Lucrezia lắng nghe, cảm thấy buồn bực, còn Julia bắt đầu chọn một số

đồ đạc của Lucrezia để cho cô người hầu thu xếp hành trang. Ở Pesaro
nàng thấy cô đơn cùng cực; còn tại thành Rome này, cuối cùng nàng mới
lại cảm thấy là chính mình.

“Ta phải làm gì đây?” Nàng lớn tiếng hỏi, chân nặng nề bước quanh

phòng. “Ở Pesaro, cũng như ở Rome, công tước chẳng thèm quan tâm đến
ta; còn khi hắn để mắt đến ta thì toàn là vì chuyện gì đâu đâu chứ chẳng
bao giờ biểu lộ chút cảm tình trìu mến. Thế mà bây giờ hắn lại muốn ta đi
cùng hắn.”

Julia bước đến bên, an ủi nàng.
Viên thị thần đằng hắng lấy giọng, thu hết can đảm và xin phép được nói.

Khi được lệnh bà đồng ý, anh ta mới dám tiếp lời. “Công tước xứ Pesaro tỏ
ra rất quý nữ công tước. Ngài mong có nữ công tước bên cạnh, không trò
chuyện với nhau cũng được, chỉ cần cùng ngài sống tại chính công quốc
của riêng mình, nơi ngài cảm thấy thung dung tự tại, được quyền cai trị
theo ý của mình.”

“Được rồi, thưa ông,” Lucrezia nói, “đó là mong muốn của ông ta, ông ta

muốn mọi chuyện diễn ra theo ý mình. Nhưng ta sẽ ra sao khi quay lại chốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.