Cuối ngày hôm đó, Cesare ngồi trước bàn giấy trong phòng riêng và đọc
lại bức thư mà em gái gửi cho chàng vào ngày hôm trước. Khuôn mặt tuấn
tú ánh lên nét sầu muộn mà chàng đang canh cánh bên lòng, bởi phải chia
lìa với Lucrezia khiến chàng đau đớn tận tâm can và nhớ mong da diết.
Nhưng chàng còn lo ngại điều hơn thế nữa. Tay chàng run nhẹ khi đọc đi
đọc lại bức thư.
Một dòng chữ dường như đứng riêng ra trên trang thư: “Lúc này đây, em
không được tự do bàn luận vấn đề có tầm quan trọng bậc nhất đối với
chúng ta.”
Chính tính trang trọng của bức thư, quyết không cho chàng bất kì thông
tin nào, đã lôi kéo sự chú ý của chàng. Tất cả những gì nàng không nói mới
là những gì cần biết nhất. Và chàng biết em gái mình khá rõ để hiểu rằng
nàng có một bí mật mà một khi nói ra, có thể đặt hai vào thế nguy hiểm
chết người.