CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 198

Machiavelli lắc đầu. Rồi bằng một giọng vừa sôi nổi vừa thành thực,

chàng tranh luận, “Tôi không tin là anh ta phạm tội, thưa đức ông. Và tôi
xin nêu lên những lí do. Bằng chứng cho thấy là Juan Borgia bị đâm đến
chín nhát… vào lưng. Đó không phải là phong cách của Cesare Borgia.
Anh ta là một chiến binh dũng mãnh, nên với mỗi kẻ thù chỉ cần một nhát
đâm là đủ giải quyết. Và với một người như Cesare Borgia, muốn coi là
chiến thắng thì trận đấu phải là mặt-đối-mặt. Ám sát lúc nửa đêm nơi
những con đường tối rồi vất xác nạn nhân xuống sông là những hành động
không nhất quán với bản chất của anh ta. Trên hết, chính điểm này đã
thuyết phục tôi rằng anh ta vô tội.”

* * *

Hàng tháng trời sau cái chết của Juan, Alexander nhiều lần bị sa sút tinh

thần. Khi nỗi đau buồn xâm chiếm tâm can, ông thường rút lui vào dãy
phòng riêng của mình và từ chối không tiếp bất kì ai, điều hành triều chính
cũng không. Rồi ngay khi có tinh thần trở lại, ông sẽ xuất hiện với tràn trề
năng lượng, quyết tiến hành sứ mệnh canh tân Giáo hội.

Cuối cùng Alexander cho gọi Plandini, Chánh văn phòng của ông, và ra

chỉ thị triệu tập Hồng y đoàn để cho ông những lời tư vấn.

Alexander gọi Duarte và tâm sự rằng việc cải tổ không chỉ dừng lại ở

Giáo hội thôi. Rằng ông đã sẵn sàng để đổi mới cuộc đời mình và cả thành
Rome nữa. Ông không cần sự cho phép nào, vì trong vấn đề này ông chỉ
cần thánh thần chỉ lối.

Chắc chắn là Rome cần được canh tân. Trong mọi hoạt động thương mại,

gian lận và ăn cắp là chuyện thường ngày. Trấn lột, dâm đãng, tình dục
đồng giới và ấu dâm lan tràn trên các đường phố, trong mọi cửa hàng và
mỗi ngóc ngách. Ngay cả các hồng y và giám mục cũng nghênh ngang trên
đường với đám trai trẻ đồng tính mặc y phục Đông phương cầu kì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.