CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 202

Duarte hỏi, “Và như vậy ngài thấy chả có gì đáng xem xét trong báo cáo

của ủy ban?”

Alexander đứng lên và bắt đầu đi lại, nét mặt lộ vẻ hài hước. “Thật là

quá đáng, Duarte à. Những đề xuất của họ đi ngược lại mọi thú vui trần thế.
Tiết độ là một chuyện, nhưng đâu có nghĩa phải làm một tu sĩ khổ hạnh?
Chúa sẽ cảm nhận được niềm vui nào nếu như chúng ta chẳng có tí gì vui?”

“Thưa Đức Thánh Cha, trong số các kiến nghị đó, ngài thấy điều gì

chướng tai nhất?”

Alexander dừng lại và đối mặt Duarte. “Này anh bạn, họ đề nghị không

được có nhân tình. Với tư cách Giáo hoàng, ta không thể kết hôn, và do vậy
Julia yêu quý của ta sẽ không được ở trên giường ngủ của ta hay bên cạnh
ta. Ta không bao giờ cho phép điều đó. Nguy hiểm hơn nữa, không được
phép có tài sản cho con cái ta ư? Không có những lễ hội cho thần dân ư?
Thật nhảm nhí, Duarte à, vô cùng nhảm nhí, và ta thấy thật đáng phiền lòng
vì các vị hồng y lại trở nên quá hững hờ với nhu cầu của dân chúng đến
thế.”

Duarte mỉm cười. “Vậy là tôi có nên giả định rằng ngài sẽ không chấp

nhận những đề nghị của Hồng y đoàn?”

Alexander lại ngồi xuống, có vẻ thư thái hơn. “Chắc là ta đã khùng điên

vì quá đau buồn, anh bạn ạ. Một cuộc cải tổ Giáo hội theo đường hướng
này sẽ làm cho Giáo hoàng xa rời con cái mình, người tình của mình và cả
thần dân mình. Và như vậy, số linh hồn được cứu rỗi sẽ ít đi. Cứ chờ đợi
thêm một tháng nữa, lúc đó những lời bàn tán về cuộc cải tổ chắc chắn sẽ
chấm dứt.”

Duarte xoa xoa cằm, vẻ ưu tư. “Vậy là ngài ngạc nhiên với báo cáo?”
Alexander lắc đầu. “Kinh hoàng, anh bạn ạ, kinh hoàng.”

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.