CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 205

“Tôi vui lòng tự nguyện dâng hiến đời mình cho em và cho Giáo hội,”

Perotto nói đơn giản. “Tôi không nghi ngờ gì rằng với thiện ý của mình
Cha Trên Trời sẽ tưởng thưởng cho tôi, cho dầu Đức Thánh Cha có hạ lệnh
thế nào tôi cũng chấp nhận.”

“Tôi phải nói với hồng y anh tôi,” nàng trầm ngâm suy tưởng rồi nói

thành tiếng.

Perotto với tính khí điềm đạm và tốt bụng, nói, “Cứ nói với anh ấy

những gì em cảm thấy mình phải nói, và tôi sẽ gánh chịu hậu quả mà mọi
tình yêu chân thực đều phải chịu đựng. Được bên em mấy tháng qua là một
tặng phẩm kì diệu, dù trả bằng giá nào cũng đáng mà.”

Chàng nghiêng người chào từ biệt nàng. Nàng chỉ kịp trao cho chàng bức

thư gửi đến anh trai. “Phải bảo đảm trao tận tay cho anh ấy, anh biết rõ sẽ
nguy hiểm đến thế nào nếu nó rơi vào tay bất kì ai khác mà.”

* * *

Perotto về đến Rome và lập tức gặp Giáo hoàng để báo ông biết Lucrezia

đã mang thai sáu tháng và rằng chính chàng là tác giả. Chàng cầu xin sự tha
thứ của Giáo hoàng về sự phản bội đối với lòng tin của ông và hứa sẽ chuộc
lỗi tùy ý Giáo hoàng.

Alexander chăm chú lắng nghe những gì Perotto nói. Ông có vẻ bối rối

một lát rồi trở nên yên lặng; nhưng điều làm Perotto ngạc nhiên là ông
không tỏ ra tức giận. Ông chỉ đưa ra một số mệnh lệnh cho chàng trai Tây
Ban Nha. Ông chỉ thị cho Perotto không được tiết lộ với ai về chuyện này;
không thể có ngoại lệ nào. Ông giải thích rằng Lucrezia sẽ ở lại trong tu
viện, nơi nàng sẽ sinh con với sự trợ giúp của các xơ, vốn đã thề trung
thành với Giáo hội và do vậy có thể tin cậy về việc bảo vệ những bí mật
của Giáo hội.

Nhưng rồi phải làm gì với đứa bé đây? Tất nhiên là không thể để cho

Alfonso và gia đình chàng ta biết sự thật khó nuốt trôi này. Và cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.