CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 207

Perotto cúi đầu rời khỏi phòng, nhưng Cesare gọi với theo, “Cậu là một

linh hồn cao quý, Perotto à. Hãy ra đi với lời chúc phúc của ta!”

* * *

Ở Rome, Lucrezia, bụng mang dạ chửa đã bảy tháng, đứng lên trước

mười hai vị phán quan. Và cho dầu được ngụy trang bởi quần áo rộng
thùng thình, song sự thay đổi bề ngoài của nàng vẫn khá rõ ràng. Mái tóc
vàng được thắt bím gọn gàng ra phía sau và làn da hồng hào của nàng được
tắm rửa sạch sẽ. Vì trải qua hàng tháng trời ăn uống đạm bạc, thường xuyên
cầu nguyện, và ngủ nhiều giờ mỗi đêm, nàng trông rất trẻ trung và ngây
thơ.

Khi thấy nàng, ba vị phán quan thì thầm và châu đầu vào nhau trao đổi ý

kiến. Nhưng vị phó tổng chưởng lí, tức hồng y béo múp míp Ascanio
Sforza, vẫy tay ra hiệu cho ba vị kia yên lặng. Khi ông yêu cầu Lucrezia lên
tiếng, ngập ngừng và khiêm tốn rất mực, nàng nói bằng tiếng La-tinh, đúng
theo từng lời từng chữ mà Cesare đã dặn, tạo ra hiệu ứng tốt đến nỗi vị
hồng y nào cũng đều cảm thấy bị lôi cuốn bởi cô con gái trẻ dịu hiền của
Giáo hoàng.

Vẫn đứng trước mặt hội đồng trong lúc hội ý, Lucrezia nâng chiếc khăn

tay lên mắt và bắt đầu nhỏ những giọt nước mắt sầu khổ. “Thưa quý ngài,
mong quý ngài tha thứ cho tiểu nữ, nếu tiểu nữ mạn phép nài xin thêm một
sự rộng lượng từ quý ngài.” Nàng cúi đầu, và khi ngước lên lại, nhìn vào
các vị hồng y, đôi mắt nàng vẫn còn long lanh ngấn lệ. “Mong quý ngài làm
ơn xem xét đời tiểu nữ sẽ ra thế nào nếu không có con cái để bồng bế và
chăm nom? Và quý ngài có nỡ phán quyết khiến tiểu nữ sống cả đời mà
không biết đến mùi vị của ái ân trong tình nghĩa phu thê? Quý ngài có nỡ
bắt tiểu nữ chịu lời nguyền mà tiểu nữ không đáng phải chịu? Tiểu nữ van
xin quý ngài, với tất cả thiện ý và từ tâm, xin cứu lấy đời tiểu nữ bằng cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.