CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 21

hỡi Đức Mẹ Thiêng Liêng. Con sẽ chăm lo sao cho chúng thờ phụng con
của Người, nếu phải chi Người giành lại mạng sống cho con của con…”

Cậu cả Cesare đứng ở ô cửa nhà nguyện và khi hồng y quay lại, ông thấy

cậu rơm rớm nước mắt. “Lại đây, Cesare. Lại đây, con của ta. Hãy cầu
nguyện cho em con,” hồng y nói. Cesare đi đến quỳ xuống bên cạnh cha.

* * *

Quay trở lại phòng của hồng y, mọi người ngồi trong yên lặng cho đến

khi Duarte quay về và thông báo, “Đã tìm ra thủ phạm. Nó là thằng nhỏ
phụ bếp trước kia phục dịch cho nhà Rimini.”

Rimini là một lãnh địa nhỏ trên bờ biển phía đông đất Ý, dưới quyền cai

trị của công tước Gaspare Malatesta vốn là một địch thủ đáng gờm của
Rome và giáo triều, ông ta là một người khổng lồ với thân hình ngoại khổ
bằng cả hai người, khuôn mặt thô ráp bị sẹo rỗ, nhưng chính cái đầu tóc đỏ
rực và xoăn lên man dại mang lại cho ông ta cái biệt danh “Sư tử”.

Hồng y Borgia rời khỏi đứa con đang đau đớn và thì thầm với Duarte,

“Hãy tra hỏi thằng nhỏ đó tại sao nó lại xúc phạm đức ông như thế. Rồi bắt
nó uống chai rượu trên bàn chúng ta, uống cho kì hết.”

Duarte gật đầu. “Và đức ông muốn chúng tôi làm gì nó một khi rượu đã

phát huy tác dụng?”

Hồng y, đôi mắt long lanh, mặt đỏ bừng, ra lệnh, “Trói nó thật chặt vào

lưng lừa và tống đi cùng một thông điệp cho con Sư tử Rimini kia, bảo hắn
hãy lo cầu nguyện và xin Chúa tha mọi tội lỗi của hắn đi.”

* * *

Juan nằm thiêm thiếp mê man như chìm trong giấc ngủ sâu suốt nhiều

tuần lễ và hồng y kiên quyết để đứa bé ở trong cung điện của ông ở Vatican

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.