CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 213

14

Vào ngày Cesare Borgia đội vương miện cho vua xứ Naples, chàng nhận

một thông điệp khẩn từ em gái, do sứ giả bí mật của nàng mang đến và trao
cho chàng khi chàng đang tản bộ một mình trong vườn của lâu đài. Bức thư
viết rằng chàng phải gặp nàng ở Ngân Hồ trong vài ngày nữa, vì nàng cần
nói chuyện với chàng trước khi một trong hai người quay về Rome.

Cả buổi tối hôm đó, Cesare dự lễ đăng quang huy hoàng. Toàn bộ giới

quý tộc của Naples đều có mặt tại đó để gặp chàng, kể cả nhiều phụ nữ
xinh đẹp, bị thu hút bởi ngoại hình phong nhã và phong thái ung dung đầy
quyến rũ của chàng, tíu tít vây quanh bất chấp bộ trang phục hồng y trên
người chàng. Chàng cùng đi với chú em út Jofre và cô em dâu Sancia,
dường như bước đi của Jofre đã thay đổi, vững vàng, tự tin hơn kể từ khi
Juan mất. Chàng tự hỏi không biết có ai khác nhận thấy điều đó không.
Sancia cũng đã thay đổi. Nàng ta vẫn còn thích ve vãn, tán tỉnh nhưng có
vẻ ít gay gắt với mọi người, bớt sôi nổi, bốc đồng so với trước đây.

Chính Jofre, trong buổi chiều tối hôm ấy đã giới thiệu Cesare với một

chàng trẻ tuổi dáng người cao ráo, đẹp trai với trí thông minh sắc sảo và vẻ
lịch sự nhã nhặn khiến Cesare ấn tượng. “Anh tôi, hồng y Borgia, đây là
công tước Bisceglie, Alfonso xứ Aragon. Hai người đã gặp nhau chưa?”

Khi Alfonso vươn người tới để bắt tay chàng, Cesare liền cảm thấy hấp

dẫn bởi ngoại hình của chàng trai trẻ. Chàng ta có vóc dáng lực sĩ nhưng
những đường nét rất thanh tú và nụ cười rạng rỡ đến độ người ta không thể
rời mắt khỏi chàng, như thể đang thưởng ngoạn một bức tranh tuyệt mĩ.

“Thật vinh dự được gặp hồng y,” Alfonso nói, cúi người, và giọng nói

của chàng cũng khả ái như ngoại hình của chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.