CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 214

Cesare gật đầu đáp lễ. Nhiều giờ sau, hai chàng kiếu từ khách khứa để

cùng dạo bước qua các khu vườn, nói chuyện ngày càng tâm đầu ý hợp. Trí
tuệ của Alfonso tỏ ra cũng ngang tài cân sức với trí tuệ của Cesare và khiếu
hài hước của chàng ta thật thú vị. Họ tranh luận về thần học, triết học và tất
nhiên cả chuyện chính trị. Khi từ biệt Alfonso, Cesare cảm thấy rất quý
mến chàng, “Không nghi ngờ gì nữa, anh bạn thật xứng đôi với em gái tôi.
Và tôi chắc chắn cả hai sẽ hạnh phúc với nhau.”

Đôi mắt xanh của Alfonso ngời lên. “Tôi sẽ làm hết sức mình để được

như thế.”

* * *

Cesare mong chờ gặp em gái ở Ngân Hồ. Đã nhiều tháng rồi chàng và

Lucrezia chưa được riêng tư với nhau, và giờ đây khi nàng đã hồi phục sau
khi sinh nở, chàng lại nghĩ đến việc làm tình với nàng. Chàng tự hỏi, trong
khi phi ngựa nhanh vùn vụt, nàng cần phải nói với mình chuyện gì thế nhỉ.
Từ mấy tuần qua chàng không nghe được lời nào từ cha chàng hay từ
Duarte và vì thế chàng ngờ rằng đây là chuyện riêng tư hơn là chuyện quốc
gia đại sự.

Đến bờ hồ trước nàng, chàng dừng lại một lát nhìn ngắm khoảng trời

trong xanh, vui hưởng vẻ thanh bình của đồng quê trước khi bước vào lều.
Tại đó, sau khi tắm rửa và thay quần áo, chàng ngồi nhâm nhi li rượu vang
và suy tư về cuộc đời mình.

Vừa qua đã xảy ra bao biến cố, nhưng chàng biết trong tương lai không

xa, sẽ còn nhiều chuyện xảy đến nữa. Khi rời Florence trở về Rome, chàng
quyết định sẽ yêu cầu Đức Thánh Cha cất bớt cho chàng những trọng trách
của một hồng y. Chàng hết còn chịu nổi thói đạo đức giả mà chiếc mũ hồng
y áp đặt lên chàng. Chàng biết rằng thuyết phục Đức Thánh Cha sẽ là một
chuyện thiên nan vạn nan, chắc chắn sẽ gây thêm căng thẳng cho mối quan
hệ vốn đã căng như dây đàn giữa hai cha con. Từ sau cái chết của Juan,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.