CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 226

đời. Khi đã chọn cách lên tiếng, giả sử ông ta có ơn mặc khải thật, hẳn ông
ta phải có khả năng tiên đoán số phận của chính mình. Đối với Cesare
những thị kiến này không bao giờ có thể là chân lí cho chàng vì chúng phủ
nhận tự do. Nếu định mệnh luôn luôn nắm chắc phần thắng, vậy thì con
người còn giữ vai trò gì trong chính cuộc đời mình? Bấy giờ, đấy chỉ còn là
cuộc chơi định sẵn, con người chẳng xoay chuyển được gì. Cesare quay
sang Machiavelli. “Giáo hoàng đã rút phép thông công tên tu sĩ này. Nếu cứ
tiếp tục kích động dân chúng, hắn sẽ bị tử hình, bởi Đức Thánh Cha không
còn cách nào khác để khiến hắn câm miệng.”

Khuya hôm đó, quay trở về phòng mình nơi nhà trọ, Cesare vẫn còn

nghe được giọng của Savonarola vang vang xuyên qua cửa sổ phòng chàng.
Giọng ông ta vẫn hùng hồn, quyết liệt. “Alexander Borgia là một Giáo
hoàng tà đạo, hướng về lũ tà thần Ai Cập để tìm linh hứng! Hắn ta lặn ngụp
trong những thú vui tà mị, trong khi chúng ta, những người chân tín phải
chịu đau khổ. Hằng năm, để chất đầy tiền của vào két sắt, lũ hồng y ở
Rome bắt dân chúng phải è cổ chịu sưu cao thuế nặng. Chúng ta đâu phải là
những con lừa gánh lấy tủi cực, còn bọn chúng ngất ngưởng đè đầu cưỡi cổ
mãi!”

Trong lúc Cesare bắt đầu chìm vào giấc ngủ, chàng vẫn còn nghe giọng

nói sôi nổi của vị tu sĩ và những lời nguyền tận thế: “Giáo hội thuở khai
sinh, những cốc đựng rượu thánh làm bằng gỗ, nhưng đức hạnh các vị tông
đồ lại là vàng ròng. Còn trong thời đại tối tăm này, với Giáo hoàng giả hiệu
và những hồng y hư hỏng ở Rome, những cốc đựng rượu thánh làm bằng
vàng ròng nhưng đức hạnh của hàng tăng lữ lại là gỗ mục!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.