CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 228

nhau hơn trong tư cách bạn bè, vì những người bạn thực sự luôn hiếm hơn
những người tình.”

Vanozza dẫn ông vào thư phòng và rót cho mỗi người một cốc rượu

vang. Alexander mở lời trước. “Này Vee, tại sao em yêu cầu anh đến? Có
phải các vườn nho hay các hàng quán gặp chuyện trục trặc?”

Vanozza ngồi đối diện Giáo hoàng và vui vẻ nói. “Trái lại, cả hai đều rất

tốt, đều đang làm ra tiền. Ít có ngày nào qua đi mà em không cảm thấy đầy
lòng biết ơn đối với lòng độ lượng hào hiệp của anh. Vả chăng, em vẫn yêu
anh dầu giả sử anh chẳng mua sắm gì cho em. Nếu đủ khả năng, em sẽ
dâng hiến hàng núi tặng phẩm cho anh.”

Alexander nói, đầy âu yếm, “Anh biết thế, Vee à. Nhưng nếu không phải

chuyện đó, vậy thì điều gì khiến em ưu tư và anh có thể làm gì cho em?”

Giờ đây đôi mắt Vanozza sẫm màu với nét nghiêm nghị. “Là chuyện con

trai chúng ta, Rigo à. Chuyện của Cesare. Anh phải nhìn rõ xem nó thực sự
là ai.”

Alexander nhíu mày trong lúc giải thích. “Anh hiểu con rõ lắm chứ. Nó

là đứa thông minh nhất trong số những đứa con của chúng ta. Và một ngày
kia nó sẽ là Giáo hoàng. Khi anh mất, nó sẽ được bầu làm Giáo hoàng - bởi
nếu không, sinh mệnh của nó và cả nhà ta, sẽ lâm nguy.”

Vanozza lắng nghe, nhưng khi ông dứt lời, bà vẫn nhất mực khuyên,

“Cesare không muốn làm Giáo hoàng, Rigo à. Ngay cả làm hồng y con nó
cũng đâu muốn. Anh phải biết chuyện đó chứ. Nó là một chiến binh, một
người tình, một kẻ muốn sống thật trọn vẹn. Tất cả sự giàu sang và những
cô nhân tình mà anh cho nó cũng không làm con tim nó vui; mọi bổng lộc
và gia tài sự sản vẫn để lại sự trống vắng trong tâm hồn nó. Nó chỉ thấy vui
khi đương đầu với những thách thức, gian nguy, chứ không thích ngồi yên
một chỗ mà kí những chỉ dụ, Rigo à.”

Alexander ngồi lặng yên, trầm tư. Rồi ông nói, “Nó nói với em chuyện

này à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.