CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 259

Giọng của Giáo hoàng vang rền khắp đại sảnh. “Đây là một vấn đề quan

trọng mà anh đặt ra với ta. Vì trong Mười Điều Răn đã viết rằng: ‘Ngươi sẽ
không thèm muốn chiếm hữu vợ của anh em ngươi’.”

Ông đại sứ lắp bắp, “Nhưng với sự đặc miễn của ngài, thưa Đức Thánh

Cha, thì ngay cả Điều Răn cũng có thể được sửa đổi trong mức độ nào đó.”

Giáo hoàng ngồi lại vào ghế, lặng một lúc, giọng bình thường trở lại.

“Đúng là thế, ngài đại sứ à. Tuy nhiên, trước khi ta đồng ý, ta không chỉ
muốn lãnh thổ được an toàn, ta còn cần hơn thế nữa, vì vua của các anh yêu
cầu ơn đại xá.” D’Amboise không nói gì, và Alexander tiếp tục. “Chắc hẳn
anh biết rằng con trai ta, Cesare Borgia đã từ bỏ chiếc mũ hồng y. Và như
thế, trước mắt, chuyện khẩn cấp là nó phải lấy vợ gấp! Ái nữ của vua
Federigo xứ Naples, công chúa Rosetta, có vẻ là một đám ‘môn đăng hộ
đối’, hợp với con trai ta đấy. Mà ông vua này lại rất chịu nghe lời vị vua
của các anh, đúng không nào? Ta cho rằng gia đình ta có thể tin cậy vào
hậu thuẫn của ông ấy?”

“Tôi sẽ làm hết sức mình, thưa Đức Thánh Cha, sao cho nhà vua hiểu

mong muốn của ngài và chấp thuận tác hợp cho đôi trẻ. Khi gặp lại, tôi xin
Đức Thánh Cha xem xét yêu cầu của vua chúng tôi, bởi ngài đã kiên nhẫn
chờ đợi chuyện này.”

Giáo hoàng nhìn đại sứ với vẻ ranh mãnh. “Này, d’Amboise, hãy mang

thông điệp của ta đến Louis. Bởi có lẽ cả nước Pháp và giáo triều đều có
thể mở hội, nếu thực sự có hai đám cưới diễn ra.”

* * *

Cesare đã gửi nhiều bức thư cho Lucrezia tại Santa Maria in Portico, yêu

cầu nàng gặp riêng chàng, nhưng rồi lần nào nàng cũng trả lời rằng mình có
những cuộc hẹn rất gấp, mặc dầu nàng sẽ đến nhanh nhất ngay khi có thể.
Lúc đầu Cesare thấy mình bị ngó lơ, rồi chẳng mấy chốc mà chàng nổi
giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.