CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 326

“Tôi đến để gặp chồng tiểu thư và bàn về một vài chuyện của Vatican,”

anh ta nói, lòng bỗng nhớ về quãng thời gian anh ta đã cõng Lucrezia trên
vai khi nàng còn bé tí. Anh ta cúi người và hỏi, “Xin phép tiểu thư một lúc
nhé? Giáo hoàng cho gọi tiểu thư đấy, xin tiểu thư cho tôi và hoàng tử được
nói chuyện riêng với nhau.”

Lucrezia chỉ do dự một thoáng trước khi đồng ý. “Dĩ nhiên, em sẽ đến

chỗ Papa, và Sancia sẽ ở lại đây, vì tối nay Alfonso còn yếu lắm.”

Khuôn mặt Michelotto vẫn tươi cười. Anh ta nghiêng người về phía

Sancia, và nói như xin lỗi, “Cuộc nói chuyện này rất riêng tư, mong cô
thông cảm…”

Alfonso không nói lời nào; chàng làm bộ ngủ, hi vọng Michelotto sẽ đi

xa, vì chàng không muốn phải cố giải thích những gì mình đã làm trên ban-
công vào buổi chiều hôm ấy.

Lucrezia và Sancia rời phòng, đến dãy phòng riêng của Giáo hoàng, chưa

kịp đến cuối hành lang, họ đã nghe thấy tiếng kêu khẩn cấp của Don
Michelotto.

Họ chạy nhanh về phòng, thấy Alfonso nằm trên giường như đang ngủ,

nhưng giờ đây da chàng chuyển sang tái xanh, thân xác cứng đờ và đã chết.
“Có lẽ hoàng tử bị xuất huyết nội,” Michelotto giải thích nhẹ nhàng. “Vì
bỗng dưng hoàng tử ngừng thở.” Anh ta chẳng nói gì về đôi bàn tay như
gọng kềm đã siết cổ Alfonso.

Lucrezia ôm xác chồng, òa khóc điên loạn. Còn Sancia bắt đầu la hét inh

ỏi, sấn đến Michelotto, liên tục đấm thình thịch vào ngực anh ta. Khi
Cesare đi vào phòng, Sancia lập tức nhào đến, cào cấu và la hét càng dữ dội
hơn. “Đồ con hoang! Đồ con của quỷ dữ!”

Nàng bắt đầu giật tóc, giật phăng từng túm khỏi đầu mình, những lọn tóc

đen dài nằm thành đống trên sàn.

Jofre đến bên nàng, chịu trận những cú đấm của nàng cho đến khi nàng

không còn la hét nổi nữa. Lúc đó chàng ôm nàng, tìm cách vỗ về nàng cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.