CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 329

Vài tuần sau, Alexander và Cesare không chịu nổi cảnh Lucrezia suốt

ngày sướt mướt, hay đứng nhìn nàng đau khổ. Và thế là họ bắt đầu tránh
mặt nàng, và cuối cùng lờ nàng đi. Giáo hoàng cố thuyết phục Lucrezia và
các con trở về dinh Santa Maria in Portico, nhưng Lucrezia nhấn mạnh
nàng chỉ về Nepi khi được đem theo các con cùng với Sancia. Nàng nói với
cha rằng mình sẵn lòng cho Jofre đi theo, nhưng người anh kia thì không.
Trước khi đi, nàng nhắn với Giáo hoàng rằng nàng không bao giờ muốn nói
chuyện với Cesare nữa.

* * *

Cesare cố dằn lòng, ngăn mình đi theo Lucrezia để giải thích mọi

chuyện. Tuy nhiên, chàng biết làm thế cũng chẳng giải quyết được gì, và
thế là chàng giải khuây với những chiến lược cho cuộc chiến. Chàng biết
mình phải làm gì trước tiên. Đó là đi đến Venice nhằm giảm bớt sự can
thiệp của thành bang này lên Rimini, Faenza và Pesaro, là những vùng lãnh
thổ vốn nằm dưới sự bảo hộ của Venice.

Sau nhiều ngày vượt biển, cuối cùng Cesare đến Venice. Thành phố lung

linh sắc màu này được xây dựng trên những chiếc cọc nổi lên từ làn nước
sẫm màu mênh mông, như một con rồng nào đấy trong thần thoại. Chàng
thấy Quảng trường Thánh Mark trước mặt mình, rồi kế bên là Dinh Thống
Lãnh.

Từ bến cảng chàng được đưa tới một dinh thự hoành tráng theo kiểu Hồi

giáo, ngay trên Kênh Lớn, nơi nhiều nhà quý tộc Venice tiếp đãi chàng.
Cesare ổn định chỗ nghỉ và nhanh chóng yêu cầu một cuộc hội kiến với các
thành viên của Đại Hội Đồng. Trong cuộc hội kiến ấy, Cesare giải trình vị
thế của Giáo hoàng và đề xuất một thỏa ước: quân của giáo triều sẽ bảo vệ
Venice khỏi bọn Thổ Nhĩ Kỳ trong trường hợp xảy ra xâm lăng, và đáp lại
Venice sẽ xóa bỏ sự bảo hộ đối với Rimini, Faenza và Pesaro.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.