CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 330

Trong một buổi lễ đầy sắc màu rực rỡ, Đại Hội Đồng thông qua nghị

quyết và choàng lên Cesare tấm áo khoác đỏ thắm của một công dân danh
dự. Bây giờ chàng là “nhà quý tộc xứ Venice.”

* * *

Hai năm sống cùng Alfonso là quãng thời gian hạnh phúc nhất trong đời

Lucrezia, những hứa hẹn của cha khi nàng còn thơ bé dường như đã đến lúc
trở thành hiện thực. Nhưng giờ đây, cái chết của Alfonso khiến nàng đau
khổ, kí ức về nụ cười ngọt ngào, đôi mắt sáng hay tính cách đáng yêu của
chồng cũng không thể khỏa lấp nỗi thống khổ trong lòng nàng. Nỗi thống
khổ ấy làm mờ đi những khoảnh khắc vui vẻ của đôi vợ chồng, choán cả
cảm giác mất đi trinh tiết khi lần đầu ân ái với Cesare. Bởi lúc đó nàng đặt
niềm tin vào cha, tin vào tình yêu của anh trai cho nàng và vào quyền lực
của Đức Thánh Cha có thể kết và giải mọi tội lỗi. Nhưng kể từ cái chết của
Alfonso, với nàng, tất cả những điều đó đều tan biến. Giờ đây nàng cảm
thấy mình bị cha, cũng như đức Chúa Trời bỏ rơi.

Nàng đến Nepi với Sancia, Jofre, hai đứa con Giovanni và Rodrigo, cùng

năm mươi trong số những vị quan đáng tin cậy nhất của mình.

Nơi đó, đúng một năm trước, nàng và Alfonso cùng nhau ái ân, chọn lựa

đồ nội thất và những màn treo tường xinh xắn để trang trí lâu đài của họ,
thung dung tản bộ dưới bóng những cây sồi cao và những lùm cây nhỏ rung
rinh trong gió đồng nội.

Nepi thật ra là một thị trấn nhỏ, chỉ có một quảng trường trung tâm

khiêm tốn, những tòa nhà kiểu Gothic nối dài trên phố và một vài lâu đài
nơi các nhà quý tộc sống. Có một nhà thờ xinh xắn, được xây lại từ một
đền thờ thần Jupiter. Nàng và Alfonso đã cùng nhau tản bộ qua các đường
phố này tay trong tay và cười thỏa thích với vẻ đẹp có phần kì lạ của thị
trấn bình yên này. Nhưng giờ đây, với Lucrezia, Nepi dường như nhuộm
mối sầu man mác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.