CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 364

25

Hồng y della Rovere và hồng y Ascanio Sforza bí mật gặp nhau trong

một bữa ăn trưa, với món prosciutto, ớt ngọt đỏ xào dầu ô-liu xanh điểm
thêm mấy nhánh tỏi lóng lánh và những ổ bánh mì semollna giòn rụm mới
ra lò. Các loại rượu ngon đầy ắp, lênh láng, đủ cho hai vị thoải mái tâm sự.
Ascanio mở lời trước. “Tôi đã lầm khi đặt lá phiếu của mình cho Alexander
trong cuộc mật nghị hồng y vừa rồi. Làm phó chưởng lí cho lão ta quả là
một nhiệm vụ khó như lên trời, bởi mặc dù tài cai trị của lão không chê vào
đâu được, nhưng lão lại quá cưng chiều con, đến độ nếu mai kia một Giáo
hoàng mới lên ngôi, Giáo hội lúc đó đã phá sản mất rồi. Khát vọng chinh
phục và thống nhất Romagna đã làm cho ngân khố giáo triều gần như trống
rỗng vì cứ đổ tiền như nước vào các đạo quân của hắn. Và không có một bà
hoàng hay nữ công tước nào có những tủ quần áo lộng lẫy, xa hoa, như cậu
cả của Giáo hoàng.”

Hồng y della Rovere mỉm cười vẻ hiểu biết. “Nhưng Ascanio thân mến,

chắc là anh không bỏ công đi cả đoạn đường dài thế này để chỉ bàn luận
suông về những tội lỗi của Đức Thánh Cha hiện nay, bởi chẳng có gì mới ở
đây. Chắc còn điều gì đó tôi chưa biết rồi.”

Ascanio nhún vai. “Nói gì đây nhỉ? Cháu của tôi Giovanni đã bị nhà

Borgia làm nhục, vùng Pesaro bây giờ bị Cesare tước đoạt. Cháu gái tôi
Caterina, một anh thư nữ kiệt thật sự, hiện đang bị giam giữ trong lâu đài
của nhà Borgia, đất cũng bị lấy mất. Anh trai tôi Ludovico bị quân Pháp bắt
và giam vào ngục tối, vì chúng đã chiếm Milan. Nay tôi nghe Alexander đã
kí mật ước với Pháp và Tây Ban Nha để xâu xé chia phần Naples, nhằm
giúp cho Cesare có thể mang vương miện. Quả là đáng tởm!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.