CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 37

cái Đại Hội Đồng kinh khủng mấy ông vua lập ra nảy nòi thêm lần nào nữa.
Giáo hội và Giáo hoàng phải có đủ quyền lực thế tục để củng cố ý Chúa.
Nói vắn tắt là, phải có một đạo quân hùng hậu, tinh nhuệ. Từ đó, Alexander
thận trọng xem xét quyền lực của mình trên cương vị Giáo hoàng. Và ông
vạch ra một kế hoạch.

* * *

Ngay sau khi đăng quang, ông bổ nhiệm cậu con cả Cesare làm hồng y.

Khi hãy còn là một đứa bé, Cesare đã được Giáo hội ban bổng lộc, cho tước
giám mục với thu nhập hàng ngàn ducat. Giờ đây mặc dầu chỉ mới mười
bảy tuổi, với tất cả những đam mê nhục dục và những thói tật hư đốn của
tuổi trẻ, nhưng trong thể xác và trong tâm hồn chàng ta đã là một người
hoàn toàn trưởng thành. Chàng đã có bằng cấp về giáo luật và thần học từ
hai đại học Perugia, Pisa, và luận văn tốt nghiệp được đánh giá là một trong
những công trình xuất sắc nhất của sinh viên từ trước đến nay. Thế nhưng
đam mê lớn của chàng là nghiên cứu lịch sử và chiến lược quân sự. Thực
tế, chàng cũng từng tham gia vài trận đánh nhỏ, và đã tỏ ra vượt trội trong
một cuộc chiến. Chàng đã được rèn luyện binh pháp khá tốt.

Alexander quả thật là may mắn. Chúa đã ban cho cậu con này của ông

một trí óc nhạy bén, một mục tiêu kiên định, và cái tính tàn bạo bẩm sinh,
thiếu nó thì khó mà sống còn trong cái thế giới đảo điên thiện ác này.

Cesare Borgia nhận tin mình được phong làm hồng y của Giáo hội Công

giáo La Mã khi chàng hãy còn là một sinh viên khoa giáo luật ở Đại học
Pisa. Việc phong chức này chẳng có chi bất ngờ bởi vì chàng là con của
Đức Giáo hoàng mới. Có điều Cesar Borgia lại không hề vui sướng với
chức vụ cao trọng đó. Đúng là tước vị đó sẽ giúp chàng giàu hơn rất nhiều,
nhưng từ sâu trong tim, chàng là một chiến binh, chàng muốn dẫn đầu
những đoàn binh xông pha trận mạc, ào ạt tấn công các thành trì, đạp đổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.