CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 381

sờ trước vẻ mãn khai thành đàn bà như thế của nàng và thấy mình bị cuốn
về phía nàng với một đam mê còn mãnh liệt hơn trước kia.

Lucrezia nói với giọng dịu dàng, âu yếm. “Chez, hãy dỡ chiếc mặt nạ kia

ra trước khi anh hôn em nhé? Bởi vì mang mặt nạ thì trông anh cũng như
bất kì người nào.”

Nụ cười đột ngột tắt khỏi môi chàng, và đôi mắt chàng khép lại vì e ngại.

“Anh sẽ không thể làm tình với em nếu anh thấy đôi mắt em tỏ vẻ thương
hại như thế với khuôn mặt sẹo rỗ của anh,” chàng nói. “Điều đó làm anh
không thể tận hưởng cuộc hạnh ngộ có lẽ là cuối cùng của đôi ta.”

“Em thề sẽ không nhìn vào mặt anh với lòng thương hại chút nào đâu,”

nàng nói, rồi cù chàng. “Em có thể cười toáng lên đấy và rồi anh sẽ thôi nói
những lời ngớ ngẩn vô nghĩa đó. Vì em đã yêu anh từ thuở đôi mắt em lần
đầu tiên mở ra nhìn đời và anh đứng bên em tươi cười. Em đã nô đùa và
tắm cùng anh khi chúng ta lớn lên bên nhau. Em đã thấy anh đẹp trai đến
độ em phải quay đi vì nếu mãi nhìn anh em sẽ như lạc hồn vía, khi thấy anh
tan nát cõi lòng và ánh mắt anh đong đầy nỗi buồn, mắt em lệ nhòa. Nhưng
em không hề nghĩ xấu về anh, hay yêu anh ít hơn, chỉ vì vài ba vết sẹo nhỏ
trên mặt.”

Thế rồi nàng cúi người trên chàng, đôi môi nàng bao bọc môi chàng,

thân xác nàng run rẩy. Khi ngẩng đầu lên, nàng nhìn vào đôi mắt chàng và
nói, “Em chỉ muốn chạm vào anh, nhìn thấy đôi viền mắt anh khép lại
trong mê li đắm đuối, lướt nhẹ những ngón tay trên mũi anh, cảm nhận đôi
môi đầy ngọt ngào của anh. Em không muốn có rào cản nào ngăn cách đôi
ta, anh yêu, người tình của em, người bạn thân nhất đời em. Vì kể từ đêm
nay trở đi, tất cả những gì còn lại trong đam mê của em sẽ chỉ còn đọng lại
nơi anh thôi, anh vô vàn dấu yêu của em.”

Cesare đứng lên và chậm rãi gỡ bỏ chiếc mặt nạ.

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.