CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 386

đây không phải là lúc chơi những trò này. Và ông biết chắc chuyện này là
cố ý vì với hình ảnh tệ hại, những xét đoán không hay về gia đình mình,
việc này càng chứng minh chuyện người ta đồn đãi là thật.

Giáo hoàng lại gần Ercole d’Este và hoài công cố xin lỗi. Nhưng Ercole,

lắc đầu, tự nhủ rằng nếu đám cưới này mà không lỡ tiến hành rồi, thì có lẽ
ông sẽ hủy bỏ hôn ước và chấp nhận nguy cơ từ phía người Pháp và đoàn
quân của Cesare - dẫu có ducat hay không ducat cũng mặc. Bởi vì ông đã
gửi vàng ở ngân hàng xong xuôi cả rồi, giờ đây ông chỉ rời khỏi phòng, lẩm
bẩm, “Borgia, đúng là bọn nhà quê!”

* * *

Khuya hôm đó, Cesare nhận được một tin càng khiến chàng rối trí hơn.

Xác của Astorre Manfredi được tìm thấy trôi dập dềnh trên dòng sông
Tiber. Cesare đã hứa cho chàng ta được an toàn tính mạng sau khi Faenza
thất thủ, và cái tin này làm nhiều người nghĩ chàng đã thất hứa. Cesare biết
rằng lại một lần nữa chàng sẽ bị nghi ngờ. Có những người sẵn sàng tin
rằng chàng lại mượn tay Michelloto để giết người. Nhưng thật ra ai đã làm
chuyện này? Và vì sao?

Hai ngày sau, trên căn phòng gọi là Pappagallo, Giáo hoàng tiễn biệt con

gái. Nàng buồn khi phải rời xa cha, cho dẫu bao biến cố ông đã gây ra. Dù
trong lòng ủ rũ, Giáo hoàng cũng cố ra vẻ vui tươi, bởi ông sẽ nhớ cô con
gái chết mất… “Nếu có khi nào con gặp chuyện rắc rối hãy lập tức gửi thư
cho cha, cha sẽ dùng ảnh hưởng lớn nhất của mình để xử lí mọi chuyện vì
con. Và đừng lo lắng gì về mấy đứa bé, vì Adriana rất phù hợp để chăm sóc
chúng, như con đã biết rõ rồi.”

“Nhưng Papa à,” Lucrezia nói, “con đã học được rất nhiều về chuyện

tiếp đãi và cai trị, nhưng con vẫn sợ hãi khi đi đến chỗ ở mới này, nơi con
biết là không ai ưa thích con.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.