CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 410

“Con chưa biết tài nghệ kiến trúc của ông ta ra sao, nhưng bức tượng

thần Cupid mà con đã mua chứng tỏ rằng Michelangelo đích thực là một
nghệ sĩ vĩ đại.”

Ngay lúc đó, Duarte bước vào phòng và chào Alexander, hôn chiếc nhẫn

Giáo hoàng.

Cesare hỏi, “Này Duarte, ông có tìm thấy những tên khốn ở Venice

không? Và dân lành ở Florence có xem tôi là ông ngáo ộp, một kẻ thắt cổ
mưu mô xảo quyệt đối với người vô tội, vì những chuyện xảy ra ở
Senigallia?”

“Không đâu Cesare, họ tin rằng anh đã làm điều mình phải làm một cách

khôn ngoan, tài trí. Chuyện đó, theo cách nói của họ là scelleratezzi
glorioso,
một cú lừa ngoạn mục. Dân chúng thích chuyện báo thù rửa hận -
càng kịch tính, gay cấn, càng hấp dẫn.”

Nghiêm mặt lại, Duarte quay sang Alexander. “Thưa Đức Thánh Cha,

trong tình cảnh hiện nay, tôi tin rằng nguy cơ thực sự hãy còn chực chờ.”

“Chuyện gì làm anh lo đến thế, Duarte? Anh đã khám phá ra chuyện gì

nghiêm trọng sao?” Alexander hỏi.

Duarte nói, “Bọn mưu phản có thể đã chết - nhưng gia đình chúng vẫn

còn đó. Bọn chúng ngày càng nung nấu hận thù và chắc chắn sẽ tìm cách
báo thù.” Anh ta nhìn Cesare. “Họ không thể đương cự với anh bằng sức
mạnh, Cesare, nhưng họ sẽ không bao giờ tha thứ cho anh. Và bởi vì giáo
triều hậu thuẫn cho anh, nên đương nhiên Giáo hoàng cũng là đích nhắm
của họ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.