CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 411

28

Hồng y Giuliano della Rovere đi tới đi lui quanh phòng mình ở Ostia, tức

giận điên người. Ông mới vừa nhận được tin rằng Cesare Borgia đã chinh
phục Senigallia và giờ đây gia quy của bọn Borgia trở thành luật lệ ngay tại
lãnh địa từng thuộc về gia tộc ông bao đời nay. Nhưng đấy chưa phải là
điều tệ hại nhất. Khi Cesare quay về Rome, binh sĩ hắn ta để lại ở
Senigallia nhào đi hôi của, hãm hiếp, cướp phá khắp cả thành phố. Không
một người phụ nữ nào thoát khỏi lũ quỷ sứ dâm dục ấy - ngay cả cô cháu
gái dịu hiền của ông, Anna. Mà tội nghiệp con bé chỉ mới mười hai tuổi.

Nỗi cuồng nộ của hồng y phừng phừng bốc lên đến nỗi ông không còn

bình tâm cầu nguyện được nữa. Ông liền cầm cây bút lông ngỗng lên, hai
chân run rẩy đứng cạnh bàn rồi viết vội vài dòng gửi Ascacino Sforza.
“Nếu chúng ta cứ cố giữ lấy đức hạnh vì thiện tâm, cái ác sẽ lên ngôi. Vì
uy danh của Chúa và của Hội Thánh, giờ đây chúng ta phải quyết liệt sửa
chữa sai phạm đã diễn ra.”
Sau đó ông hẹn gặp Ascacino.

Với đôi bàn tay run rẩy ông cầm cục sáp đóng niêm đưa lên ngọn nến,

ngắm nhìn những giọt đỏ hồng rơi chầm chậm lên tấm giấy da dê đã được
gấp lại. Sau đó ông lấy ấn triện đóng lên sáp nóng, in hằn hình ảnh Chúa
Jesus chịu khổ nạn.

Hồng y della Rovere định gọi một sứ giả thì bất chợt một cơn đau nhói

đánh mạnh vào đầu, khiến ông phải khụy gối. Ông lấy tay ôm mặt và cúi
đầu. Ông cố gọi vọng ra, nhưng những hình ảnh trước mắt làm ông không
thể thốt thành lời.

Một hình ảnh khải tượng chầm chậm diễn ra: một tên lính cầm cờ của

Giáo hoàng, hiệu kì màu trắng thêu hình con bò tót của nhà Borgia đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.