CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 414

“Hãy làm đúng như ta chỉ định,” vị hồng y có vẻ đường bệ hơn nói.

“Không để lại dấu vết nào. Dứt khoát là không. Và cuối cùng, phải kết thúc
nhanh gọn.”

Bốn kị sĩ mang mặt nạ vượt qua các đụn cát tiến vào trang trại của bà lão

Noni. Cụ bà chậm rãi lần từng bước ra gặp họ, chiếc giỏ mây trên tay.

Một kị sĩ nghiêng người thật thấp, nói với bà thật khẽ, như thể đang thì

thầm một bí mật quan trọng. Bà cụ gật đầu, nhìn quanh quất, lê chân trở lại
khu vườn. Một lát sau bà quay lại, tay cầm một nắm quả dâu đen. Bà đi vào
trong túp lều, trút dâu vào một bao da nhỏ và đưa cho kị sĩ đang đứng chờ
bên trong.

“Grazie,” (cảm ơn). Hắn nói rất lịch sự. Thế rồi hắn rút gươm ra, nhanh

như chớp bổ cái sọ bà già làm đôi! Mấy phút sau, cả thi thể Noni và túp lều
của bà chìm trong lửa đỏ.

Các kị sĩ lên ngựa, phi nhanh qua các ngọn đồi trập trùng…

* * *

Buổi sáng ngày mở dạ tiệc mừng chiến thắng giòn giã của Cesare và kỉ

niệm năm thứ mười một Alexander ngự trên ngai Giáo hoàng, Đức Thánh
Cha lại thức dậy với cảm giác bất an. Suốt đêm qua, ông nằm trăn trở,
không tài nào chợp mắt. Ông ngồi bên giường cho tỉnh táo lại, rồi như
thường lệ, ông đưa tay xoa tấm bùa linh và đọc kinh cầu nguyện. Lúc đầu,
ông không hiểu sao trên cổ mình lại trống trơn thế kia. Rồi ông tự cười
mình. Chắc là nó phải ở đâu đó quanh đây thôi. Cái bùa ấy không thể mất
đi đâu được vì nó đã được gắn vào sợi dây chuyền từ nhiều năm trước đây,
và kể từ đó không một lần nào nó rời khỏi cổ ông. Thế mà sáng nay nó
bỗng dưng biến đâu mất, Alexander bắt đầu thấy lo. Ông la lớn gọi tất cả
đám đầy tớ, sau đó là Duarte, Cesare, và Jofre nữa. Nhưng dù đã lục lọi
khắp các phòng, cái bùa ấy vẫn không thấy đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.