CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 415

“Ta sẽ không rời khỏi phòng đâu,” ông bảo họ, tay khoanh lại trước

ngực.

Mọi người đều hứa sẽ tìm kiếm mọi ngóc ngách, từ giáo đường cho đến

trong rừng, khi nào kiếm ra được cái bùa mới thôi. Mãi đến chiều tối, cái
bùa kia vẫn chưa thấy tăm hơi. Hồng y Coroneto nhắn rằng mọi người đang
chờ để hành lễ, Giáo hoàng đồng ý đi, kèm theo lời cảnh báo. “Nhưng nếu
không mang về cho ta cái bùa ấy vào sáng mai, mọi công việc của Giáo hội
đều phải tạm ngưng”.

* * *

Tại lâu đài xa hoa nơi miền quê của hồng y Coroneto, các bàn tiệc đã

được chuyển ra bên bờ hồ cạnh những đài phun nước trong như pha lê tưới
tắm cho những cánh hồng rực sắc. Mưa đã tạnh còn thức ăn thật ngon
miệng. Có những đĩa bàn lớn đựng loại tôm Genoa nhỏ rưới xốt chanh, thịt
hươu với nước xốt quả bánh xù và một chiếc bánh trái cây trộn mật thật
lộng lẫy. Một nghệ sĩ hát dân ca người Naples cùng một nhóm vũ công từ
Sicily trình diễn ca vũ nhạc giúp vui cho thực khách.

Rượu thì lai láng, được người hầu rót vào những chiếc cốc bạc lớn, sáng

bóng. Coroneto, vị hồng y to béo, nâng cốc lên chúc mừng nhà Borgia cũng
như ba mươi khách mời giàu sang, quyền thế thành Rome đang dự tiệc.

Lúc này, Alexander gác qua một bên những lo toan, vui vẻ cười đùa với

các con. Cesare ngồi một bên cha, Jofre ngồi bên kia, suốt bữa ăn, Giáo
hoàng luôn quàng tay ôm lấy hai con đầy nồng ấm. Jofre chồm người qua
để nói điều gì đó với Cesare, không biết vì ngẫu nhiên hay cố ý, làm cốc
rượu của Cesare tuột khỏi tay chàng, dòng rượu đỏ tươi màu máu đổ lên
khắp chiếc áo lụa vàng của Cesare. Một người hầu vội chạy đến lau vết
rượu, nhưng Cesare cáu kỉnh xua anh ta đi.

Khi đêm xuống, Alexander bắt đầu cảm thấy mệt mỏi rã rời và nóng sốt.

Ông liền cáo lui. Cesare cũng cảm thấy trong người là lạ, nhưng chàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.