CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 425

Cesare trì hoãn trả lời, nhưng chàng biết rằng ngoại trừ một phép lạ bất

ngờ giúp chàng xoay chuyển tình thế, còn không thì chàng sẽ phải chấp
nhận thôi. Trước mắt, chàng không thấy lối thoát khả thi nào.

Đêm hôm đó, chàng gượng dậy, ngồi vào bàn viết. Việc đầu tiên chàng

làm là thảo một bức thư cho Caterina Sforza ở Florence. Nếu phải trả lại
các lâu đài đã chinh phục, ít nhất lâu đài của Caterina phải được trả đầu
tiên. Chàng thảo ra một lệnh hoàn trả Imola và Forli cho Caterina và con
bà, Otto Riario.

Nhưng sáng hôm sau, cảm thấy khỏe hơn một chút, chàng lại quyết định

cất cả bức thư lẫn sắc lệnh kia vào ngăn kéo. Chàng cũng muốn chờ xem
chuyện gì sẽ xảy ra.

* * *

Giáo hoàng đã băng hà! Giáo hoàng đã băng hà! Đó là lời rao vang lên

từ các anh mõ khi họ cưỡi ngựa chạy qua các đường phố ở Ferrara.

Lucrezia ngồi dậy bước ra khỏi giường trong trạng thái còn ngái ngủ và

nhìn ra bên ngoài các cửa sổ. Nhưng nàng còn chưa kịp tỉnh ngủ - bỗng
như trong mơ - Michelotto đứng trước mặt nàng, lạnh run rẩy. Anh ta đã
phóng ngựa không ngừng nghỉ từ Rome, và đến nơi ngay sau khi tin tức
được loan đi.

“Anh Miguel?” Lucrezia hỏi. “Có đúng như vậy không? Có đúng là Papa

đã mất?”

Michelotto không nói được nên lời, đầu cúi xuống, người rũ rượi vì đau

khổ.

Lucrezia cảm thấy muốn hét lên cho khắp Ferrara nghe thấy, nhưng cổ

họng cứ nghẹn ứ lại.

“Ai đã làm chuyện này?” Nàng hỏi, giọng điềm tĩnh lạ.
“Do sốt rét, hình như là thế!” Michelotto trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.