CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 436

“Không có chuyện phản bội ở đây, Cesare à,” anh ta nói. “Tôi chỉ thừa

hành lệnh của vua và hoàng hậu tôi thôi. Họ thực sự xem anh là một người
bạn cũ, nhưng họ cũng biết anh liên minh với Pháp, cũng như nhận ra rằng
quyền lực nhà Borgia đã lụi tàn. Quyền lực bây giờ nằm trong tay Giáo
hoàng Julius. Mà tiếc thay, Đức Thánh Cha đương quyền lại không coi anh
là bạn.”

Dios mío!” (Ôi, lạy Chúa tôi!) Cesare nói. “Họ đã quên rằng dòng máu

Tây Ban Nha chảy trong người tôi!”

“Trái lại, Cesare à,” de Cordoba nói. “Họ vẫn còn xem anh là thần dân

của họ. Và vì lí do đó mà tôi được lệnh trao trả anh về Tây Ban Nha. Họ sẽ
cho anh nơi ẩn náu - trong một nhà tù ở Valencia. Tôi rất tiếc, nhưng anh
cũng biết rằng nhị vị quốc chủ của chúng ta là những con người cực kì
ngoan đạo. Họ tin rằng cả Chúa lẫn Đức Thánh Cha đều sẽ hài lòng với
quyết định của họ.”

De Cordoba đi ra, nhưng sau đó anh ta quay lại chỗ Cesare. “Anh cũng

phải biết rằng bà quả phụ Maria Enriquez, vợ của Juan, em trai anh, đã
chính thức buộc tội anh ám sát chồng bà ta. Và bà lại là một người em họ
của nhà vua.”

Còn nói gì được nữa đây khi tất cả đều đã phản lại ta? Cesare không còn

thốt lên được lời nào.

De Cordoba đanh gọn ra lệnh, không thèm đa lễ, Cesare được khiêng ra

ngoài và ném lên lưng một con lừa mặc kệ chàng giãy giụa dữ dội. Sau đó,
chàng được đưa qua bãi biển tối om, ngược lên chân đồi đến doanh trại lính
Tây Ban Nha, de Cordoba và quân lính đi theo.

* * *

Vào lúc rạng đông sáng hôm sau, tay chân vẫn còn bị trói, Cesare bị bịt

mồm, cuốn trong một tấm vải liệm và nhét vào một quan tài bằng gỗ. Quan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.