CHA CON GIÁO HOÀNG - Trang 438

cuối cùng cũng cập vào bến cảng Villanueva del Grao. Đúng là sự mỉa mai
của số mệnh khi cũng chính từ cảng này trên đất Valencia mà ông chú của
Cesare, Alfonso Borgia - tức cố Giáo hoàng Calixtus - đã rời Tây Ban Nha
để đến Ý đảm đương trọng trách cách đây hơn sáu mươi năm.

Bến cảng nhộn nhịp, đầy rẫy quân lính của Ferdinand và Isabella nên

không còn cần phải ngụy trang hay che giấu tù nhân.

Lại một lần nữa Cesare được ném lên lưng một chú lừa và được đưa

xuống một con đường lát đá dọc theo bến cảng, đến một lâu đài cao bây giờ
được dùng làm nhà tù. Lần này chàng không vùng vẫy kháng cự gì.

Cesare bị đẩy vào một buồng giam nhỏ xíu gần trên cùng của lâu đài và

ở đó, với bốn lính canh vũ trang túc trực, dây trói cuối cùng được tháo bỏ.

Cesare đứng lên, xoa xoa các cổ tay đau nhức. Chàng nhìn quanh buồng

giam, liếc mắt quan sát tấm nệm ố bẩn trên sàn, cái bát đựng thức ăn gỉ sét,
và cái xô bốc mùi. Chẳng lẽ chàng phải ở đây suốt phần đời còn lại? Nếu là
như thế thì chắc sẽ không lâu lắm đâu, vì những người bạn mộ đạo của
chàng, Ferdinand và Isabella, đang rất muốn lấy lòng cả vị Giáo hoàng mới
lẫn nàng góa phụ của Juan, hẳn sẽ quyết định cho tra tấn rồi giết chàng
nhanh thôi.

* * *

Từng ngày, từng tuần trôi qua, Cesare ngồi trên sàn buồng giam, cố giữ

cho đầu óc tỉnh táo bằng cách đếm những vật chung quanh - bất cứ thứ gì -
những con gián trên tường, những con ruồi trên trần, số lần cái khe nhỏ xíu
nơi cánh cửa mở ra mỗi ngày. Mỗi tuần một lần chàng được phép hưởng
một giờ hít thở không khí trong lành trong khoảng sân nhỏ bé của nhà
giam. Đến chủ nhật, một chậu nước bốc mùi được mang đến cho chàng vệ
sinh cơ thể.

Sống thế này thì chết có sướng hơn không? Chàng tự hỏi. Chàng không

thể chắc chắn nhưng chàng biết không bao lâu nữa, chàng sẽ tìm ra lời giải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.