CHA CON VÀ NHỮNG THƯỚC PHIM - Trang 121

thực tế, thế cân bằng đã bị thay đổi, tuy có quá đột ngột. Tôi trở thành
người bị sự bất mãn của nó đe dọa.

Tôi nói: “Con có muốn ra ngoài hút một điếu thuốc để bình tĩnh lại

không?”

“Con không sao.”

Tôi nói: “Bố đã có cử chỉ thô lỗ. Bố xin lỗi.” “Không sao.”

“Bố muốn con tha lỗi cho bố vì hành động đó - được không?” Nó

không trả lời. Nó còn đang bận suy nghĩ về điều gì đó. “Được không?” Tôi
nhẹ nhàng lặp lại.

“Được, tất nhiên ạ. Xong nhé bố!”

“Cái gì?”, tôi hỏi, nhẹ nhàng hơn. Nó đang đung đưa chiếc khăn ăn

trong tay. Liệu nó có nhớ cảnh James Dean cuộn sợi dây thừng? Nói không
với bất cứ điều gì?

“Đôi khi con nghĩ rằng bố tạo một ảnh hưởng quá lớn lên con,” nó nói.

“Ý con là gì?”

“Con không nghĩ là những đứa trẻ khác cũng bị như vậy - nó tìm kiếm

từ để nói - bị cứng đờ khi tranh luận với tôi. Một số ông bố nói với con
mình để đuổi chúng ra khỏi nhà.”

“Bố không bao giờ muốn bố con mình sẽ trở thành như vậy,” tôi nói,

gần như nín thở.

“Không, con cũng không muốn như thế. Nhưng chẳng phải con nên ít

để bố ảnh hưởng tới mình hay sao?

“Con á?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.