CHA CON VÀ NHỮNG THƯỚC PHIM - Trang 218

cấp tốc đến kiệt sức trong vòng biết tháng các môn toán, khoa học, lịch sử,
tất cả những môn khiếp đảm từng đánh bại nó những năm trước đây. Tôi
không nghĩ thằng nhóc có thể hoàn thành khóa học, vậy mà tất cả những
giờ học trôi qua, rồi những giờ tiếp theo nữa, liên tiếp nhiều giờ thằng nhóc
ngồi mài đũng quần trong lớp học. Hoàn thành tất cả bài tập về nhà. Và
một lần nữa, tôi sai lầm.

Mẹ Jesse, một cựu giáo viên trung học đã dạy kèm con trai trong căn

nhà của cô ấy ở Greektown. Mọi việc không diễn ra suôn sẻ nhất là với
môn toán. Đôi khi nó đứng bật dậy từ bàn bếp, giận dữ đến run rẩy cả
người, cáu gắt và quát tháo khắp nhà như một thằng điên. Nhưng rồi nó
luôn luôn trở lại bàn học.

Nó bắt đầu ngủ luôn tại bàn, vì như thế dễ dàng để bắt đầu học hơn

vào buổi sáng, nó giải thích: “Để con luôn sẵn sàng nhận lệnh”. Rồi sau đó,
nói chung, nó bỏ về nhà với tôi.

Đêm trước kỳ thi cuối cùng, Jesse gọi điện cho tôi: “Cho dù kết quả có

thế nào,” nó nói, “con muốn bố biết rằng con đã thực sự cố gắng.”

Vài tuần sau, một chiếc phong bì trắng “hạ cánh” trong hòm thư của

tôi; tôi chỉ kịp chứng kiến cảnh Jesse trèo lên mái hiên trên tầng, lôi lá thư
ra đọc, tay nó run run, đầu lắc qua lắc lại như con thoi khi đọc các dòng
chữ trong đó.

“Con đã làm được,” nó gào lên, mà không hề ngẩng đầu, “con đã làm

được!”

Jesse không bao giờ trở về sống trong căn hộ của tôi nữa. Nó ở nhà

của mẹ và sau đó tìm được một căn hộ thuê chung với người bạn của
trường. Cũng có vấn đề với một cô gái, tôi nghĩ thế, nhưng cuối cùng
chúng đã giải quyết ổn thỏa. Hoặc là chúng không. Tôi chẳng nhớ nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.