CHA MẸ ĐỘC HẠI - VƯỢT QUA DI CHỨNG TỔN THƯƠNG VÀ GIÀNH LẠI CUỘC ĐỜI BẠN - Trang 73

đời mình như thế nào... luôn luôn là vậy. Ngay cả việc bà sẽ hít thở hộ
tôi nếu như có thể, bà cũng sẽ làm.

Câu nói cuối cùng của Jonathan là sự diễn đạt tuyệt vời về sự “sự hợp

nhất.” Mẹ anh vướng bận với anh đến nỗi bà quên rằng bà kết thúc từ đâu
và anh bắt đầu từ đâu. Bà “hợp nhất” cuộc đời mình với cuộc đời của anh.
Jonathan trở thành một “sự kéo dài” của bà, như thể cuộc đời anh là cuộc
đời của bà. Jonathan cần phải giải phóng mình khỏi sự kiểm soát ngột ngạt
ấy, vì thế mà anh nổi dậy. Anh chối bỏ bất cứ điều gì bà mong muốn ở anh,
bao gồm cả những điều anh cũng khao khát, như là kết hôn.

Có lẽ bởi Jonathan đã quá tập trung vào việc chống lại sự kiểm soát

của mẹ mà quên đi những khát khao thật sự của bản thân. Việc anh không
tuân theo mơ ước của mẹ quan trọng đến mức anh tước đi khỏi chính bản
thân mình mối quan hệ với một người phụ nữ mà anh mong muốn. Khi làm
điều này, anh tự tạo ra cho mình một ảo tưởng rằng anh “là người đàn ông
của chính mình”, nhưng trên thực tế nhu cầu nổi loạn của anh đã vượt qua ý
chí tự do của chính anh.

Tôi gọi điều này là “cuộc nổi loạn tự đánh bại.” Đây là mặt đối lập với

sự đầu hàng. Cuộc nổi dậy lành mạnh là một hành động tích cực của sự tự
do lựa chọn. Nó tăng cường sự phát triển cá nhân và cá tính. Cuộc nổi dậy
tự đánh bại là một phản ứng chống lại bậc phụ huynh thích kiểm soát, một
hành động mà mục tiêu của nó là nhằm cố gắng biện giải cho kết cục không
mấy thỏa mãn. Đây hiếm khi là điều mà ta mong muốn.

Kiểm soát từ dưới mồ

Một thành viên trong nhóm của tôi từng nói: “Cha mẹ tôi đều đã mất,

vì thế họ không còn quyền hành gì với tôi nữa.” Một người khác phát biểu:
“Họ có thể đã chết, bạn thân mến, nhưng họ vẫn còn sống trong đầu bạn!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.