CHA VÀ CON - Trang 104

mà. Ừ, con cứ đi đi. Nhưng cha nghĩ là con không nên ạ? Không đâu. Con
nên chứ. Thật ạ. Ừ, thật. Hay quá. Thằng bé đứng dậy, trút tấm chăn xuống
cát và cởi hết quần áo, giày dép ra. Đến khi trần như nhộng thì nó ôm lấy
người, nhảy tưng tưng lên cho khỏi lạnh rồi chạy thẳng xuống biển. Người
thằng bé trắng xanh, trơ xương. Những cục xương vai gồ lên như muốn
xuyên thủng lớp da tái nhợt. Nó chạy tồng ngồng trên bãi, nhảy lên những
con sóng và hò hét. Khi quay trở lại bờ, anh đã thấy con tím tái, thở hổn
hển, răng va vào nhau lập cập. Anh lấy chăn bọc lấy con, ôm và xoa cho
đến khi thằng bé trở lại bình thường. Nhưng khi anh nhìn vào mặt con thì
thấy thằng bé đang khóc. Sao thế con? Anh hỏi. Không có gì ạ. Nào, con
nói cho cha nghe nào. Không có gì đâu, không có gì cha ạ. Tối đến, hai cha
con nhóm một đống củi ở bên cạnh đống gỗ, ăn mướp tây, đậu xanh và một
ít khoai tây còn sót lại. Đồ ăn sắp hết. Họ uống trà, ngồi với nhau bên ngọn
lửa, cùng lắng nghe những con sóng rầm rì trên vịnh rồi vùi mình vào cát
ngủ. Đêm, anh đứng dậy cuốn chăn vào người và bước ra trước biển. Tối
đen như mực. Anh có thể cảm nhận vị mặn của muối trên môi. Chờ đợi và
chờ đợi. Một tiếng ầm vang nổ ra trên biển. Sự xáo động của bầu trời rền rĩ
một lúc trên biển rồi từ từ lặn mất. Anh nghĩ ngoài khơi có thể có những
con tàu chết lênh đênh với những mảnh buồm rách mướp. Còn sự sống ưới
đáy biển. Biết đâu những con mực khổng lồ mắt to như cái dĩa vẫn đang
trườn đi dưới đáy biển lạnh giá. Và biết đâu bên kia những con sóng bạc
đầu là một người đàn ống khác với một đứa trẻ khác đang lang thang trên
bãi cát màu xám tro. Họ có thể đang ngủ trên một bãi biển khác giữa đống
tro tàn hay đang mặc những bộ quần áo rách rưới trong một thế giới đã biến
mất do không có ánh sáng mặt trời. Anh nhớ anh cũng đã từng đi dạo thế
này. Dạo ấy anh tỉnh dậy vì tiếng lách cách của mấy con cua trong cái nồi
mà anh đã để xương bò từ đêm trước. Những tàn lửa li ti vờn nhau trên bãi.
Anh nằm dưới một bầu trời đầy sao. Xa xa là vệt biển đen thẫm. Anh đứng
dậy và đi chân trần ra bờ cát, ngắm nhìn những con sóng nổi lên, cuộn vào
đến bờ rồi lại lăn ra xa, chìm lỉm trở lại vào biển đêm. Được một lúc anh
quay lại đống lửa, quỳ xuống bên cạnh và vuốt ve mái tóc của nàng. Nàng
đang say ngủ. Anh thầm thì: Nếu anh là Chúa, anh sẽ giữ cho trái đất này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.