CHA VÀ CON - Trang 44

nếu không bọn chúng sẽ phát hiện ra con. Bọn chúng đang ăn gì? Có Chúa
mới biết được. Hai cha con trùm áo kín mình và nhìn ra ngòi cửa sổ. Họ là
ai vậy cha? Cha không biết. 0o0 Anh tỉnh dậy nằm lắng nghe trong đêm.
Anh không thể nhớ ra được mình đang ở đâu. Suy nghĩ này khiến anh mỉm
cười. Chúng ta đang ở đâu nhỉ? Anh lẩm bẩm. Gì cơ cha? Không có gì cả
đâu. Con ngủ đi. Chúng ta sẽ ổn thôi phải không cha? Ừ. Và không có
chuyện gì tồi tệ xảy đến cả? Đúng vậy. Vì chúng ta có súng ạ? Ừ. Sáng
hôm sau trời mưa. Lạnh buốt người. Từng cơn gió xoáy tít trên đường và
thốc vào chiếc xe. Hai cha con ngồi nhìn nước chảy ròng ròng trên kính.
Họ kẹt gần một ngày trên xe. Khi trời tạnh, họ để áo khoác và chăn lại
trong xe rồi bắt đầu đi vào các ngôi nhà tìm kiếm thức ăn. Mùi khói lan tỏa
trong làn khí ẩm. Cha con anh không bao giờ còn nghe thấy tiếng chó nữa.
Họ tìm thấy một vài vật dụng và quần áo trong một ngôi nhà. Một cái áo
bông. Vài tấm bạt. Anh chắc chắn rằng mình đang bị theo dõi nhưng anh
không nhìn thấy ai cả. Trong một cái tủ đựng thức ăn, họ tìm được một bao
tải ngũ cốc thô bị chuột gặm nhấm cách đây chắc lâu lắm rồi. Anh dùng
một tấm lưới chắn cửa sổ để sang đống ngũ cốc và thu được một vốc đầy
những viên nhỏ. Anh nhóm lửa dưới mái vòm bê tông và dung một chiếc
hộp thiếc để nấu chúng thành bánh. Hai cha con chuyền tay nhau ăn. Anh
gói chút bột ít ỏi còn lại vào một tờ giấy và cất trong ba lô. Để thằng bé lại
trước bậc thềm, anh băng qua đường vào một căn nhà khác. Bỗng nhiên,
thằng bé thấy một khuôn mặt nhìn mình chằm chằm. Một thằng nhóc trạc
tuổi nó mặc một cái áo len rộng quá cỡ. Nó đứng bật dậy, chạy về phía đấy
nhưng không còn ai ở đó cả. Nó nhìn lại đằng sau một chút rồi băng qua
khoảng sân đầy cỏ dại đến tận một cái rãnh đen ngòm. Quay lại đây – thằng
bé gọi to – tớ không làm cậu đau đâu. Thằng bé òa lên khóc. Anh hớt hải
băng qua đường và túm lấy con. Con đang làm gì thế - anh rít lên – con có
biết con đang làm gì không? Cha ơi có một thằng nhỏ. Không có thằng nhỏ
nào cả. Con đang làm gì vậy hả? Có mà cha. Con đã nhìn thấy nó. Cha đã
bảo con phải ở yên một chỗ cơ mà. Cha có nói vậy không? Chúng ta phải
rời khỏi đây ngay. Nhanh lên nào. Thằng bé cứ khóc ri rỉ và không ngừng
ngoái lại. Thôi nào, chúng ta phải đi. Anh nói. Con muốn gặp nó, cha ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.