CHA VÀ CON - Trang 51

qua thân cây khác, anh lôi những cành cây kẹt dưới tuyết lên và quay về
khi củi đã đầy một ôm. Lúc này lửa đã gần tắt, chỉ còn chút than hồng leo
lắt. Anh ném thêm củi để thổi lửa trở lại. Lúc nào khu rừng đã tối đen và
ánh sáng từ đống lửa không thể rọi chiếu xa. Vội vàng chỉ làm anh lả đi
nhanh chóng. Anh quay ra tìm con, thằng bé đang cố lê bước nhọc nhằn
nhặt từng chút củi. Tuyết đã ngập ngang đầu gối nó. Tuyết cứ rơi mãi
không ngừng. Anh thức trắng cả đêm giữ cho lửa luôn cháy. Anh gập tấm
vải nhựa lại, treo một đầu nó lên ngay bên dưới cái cây chỗ hai cha con
nằm để giữ lại hơi ấm của đống lửa không tỏa đi. Lặng lẽ ngồi bên con, anh
ngắm nhìn gương mặt trẻ thơ đang say ngủ trong ánh lửa màu cam đỏ. Hai
má thằng bé hóp vào tạo thành một vệt sậm. Anh cố gắng kìm nén cơn giận
dữ với chính bản thân mình. Nhưng vô ích. Anh không nghĩ thằng bé có thể
tiếp tục cuốc hành trình cho dù bây giờ tuyết có ngừng rơi thì với mặt
đường phủ đầy tuyết dày thế này thì hai cha con cũng khó mà qua được.
Những bông tuyết cứ thế rơi vào sự tĩnh mịch, vào những tia sáng leo lắt,
rồi nhạt nhòa đi và chết hẳn trong bóng tối vĩnh hằng. Những tiếng răng rắc
khiến anh choàng tỉnh. Anh đã ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Lại một
tiếng rắc nữa. Anh ngồi dậy. Lửa đã tắt chỉ còn lác đác những đốm than
hồng. Anh lặng yên nghe ngóng. Những cành cây đang gãy, tiếng nứt giòn
tan khô khốc kéo dài. Rồi lại tiếng va đập. Anh với tay lay thằng bé. Dậy đi
con, anh nói. Chúng ta phải đi thôi. Thằng bé đưa hai bàn tay nhem nhuốc
lên nhọc nhằn dụi mắt. Cái gì thế? Cái gì thế hả cha? Nó hỏi. Nhanh lên. Đi
thôi con. Cái gì thế ạ? Cây đấy. Chúng đang đổ. Thằng bé đứng dậy nhìn
quanh ngơ ngác. Con đừng sợ. Nhanh lên. Mình phải đi ngay thôi. Anh vơ
vội đống chăn chiếu và túm chúng lại bằng tấm vải nhựa. Anh ngước nhìn
lên, những bông tuyết rơi vào mắt. Than cũng sắp tàn hết rồi, bong tối bao
trùm tòan bộ khu rừng. Cha con anh mắc kẹt giữa bóng tối, kẹt giữa trận
mưa cây đang ầm ầm đổ xuống. Thằng bé bám chặt lấy anh. Hai cha con cố
lách ra khỏi đám cây, mò mẫm tìm một khoảng trống nào đó nhưng không
thể. Cuối cùng, anh trải tấm nhựa ra, hai cha con ngồi trên tấm đó. Anh ôm
chặt con vào lòng, trùm chăn. Những cành cây, thân cây rơi ầm ầm xuống
làm tuyết bắn tung tóe và mặt đất rung lên. Anh cứ thế ôm chặt con và vỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.