về nó rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi, rằng chỉ một lúc nữa thôi cành cây sẽ
ngừng rơi. Đằng xa là một khung cảnh ngổn ngang và hỗn loạn. Rồi không
khí ảm đạm lại bao trùm. Không gian lại trở nên tĩnh mịch. Đấy, kết thúc
rồi con ạ. Sau đó, anh lại gần một gốc cây, dùng tay cào tuyết để đào một
cái hầm. Đôi tay anh rét cóng, co quắp trong tay áo. Đào xong, hai cha con
chui vào đấy, rúc vào trong chăn mà ngủ trong cái rét cắt da cắt thịt. Khi
trời hửng sang, anh lồm cồm chui ra khỏi cái “ổ” của mình. Tấm vải nhựa
lúc này đã nặng trĩu tuyết. Anh đứng lên nhìn quanh. Tuyết đã ngừng rơi và
rừng tuyết tùng nằm im dưới tầng tuyết và cành gãy dày như núi. Chỉ còn
lại một vài thân cây trần trụi với lớp vỏ xám đen chơ vơ giữa khung cảnh
ảm đạm. Anh lê ra khỏi lớp tuyết dày, để thằng bé ngủ yên dưới gốc cây
như một con gấu nhỏ ngủ đồng. Tuyết gần như ngập đến gối anh. Trên cánh
đồng, những đám lau xơ xác gần như bị tuyết che phủ hoàn toàn; và tuyết
bám trên dây thép hàng rào trông như lưỡi dao cạo; và sự im lặng đáng sợ
như bóp nghẹt anh. Anh đứng dựa vào một cái cọc ho sù sụ. Anh không
nhớ đã để cái xe đẩy ở đâu và cho rằng mình đang bắt đầu lẩm cẩm, đầu óc
không được minh mẫn. Tập trung nào. Mày phải nhớ xem, anh đã tự nhủ.
Khi anh quay về chỗ ngủ thì thằng bé đã thức giấc và đang tìm gọi anh.
Mình phải đi thôi con. Không thể ở đây được. Thằng bé nhìn anh đăm đăm,
cái nhìn ủ dột đầy vẻ thất vọng. Đi nào. Rồi hai cha con lại chui qua hàng
rào. Giờ mình đi đâu ạ? Phải đi tìm cái xe đẩy con ạ. Thằng bé đứng đực ra,
đôi tay nhỏ kẹp dưới nách áo khoác. Nhanh lên. Con phải tiếp tục chứ. Khó
nhọc lắm anh mới băng qua được cánh đồng lầy lội. Tuyết lúc này dày và
xám ngắt. Trên mặt tuyết phủ một lớp tro còn mới. Anh cố lê thêm được
vài mét rồi quay lại. Thằng bé ngã sõng soài trên tuyết. Anh vội buông
đống chăn chiếu, chạy lại đỡ con dậy. Thằng bé đang run cầm cập. Anh bế
con lên, ôm vào lòng. Cha xin lỗi. Cha xin lỗi. Anh nói. Phải rất lâu sau đó
hai cha con mới tìm được cái xe đẩy. Anh phải kéo nó ra khỏi tuyết, lôi cái
balô ra giũ giũ và cất một tấm chăn vào đó. Rồi anh để balô, áo khoác và
tấm chăn còn lại vào xe. Anh bế con đặt lên trên đống đồ và tháo giày cho
nó. Xong đâu đó, anh lấy dao ra rạch một tấm áo khoác thành nhiều mảnh
nhỏ, lấy vải bọc chân con. Bọc vải rồi, anh lại cắt tấm vải nhựa thành