CHAI THỜI GIAN - Trang 125

“Làn gió nào mang chị tới đây vậy?” tôi chào lúc thấy chị đang đứng

lúng túng trước cửa hàng.

“Chỉ vì chị muốn gặp câu thôi,” Jom nói rồi đi sượt qua tôi vào cửa

hàng. Bóng chị đổ trên sàn cho tôi thấy chị đã cao thêm lên và sở hữu mọi
đường cong của một người phụ nữ trưởng thành, và tôi lại thấp hơn nữa so
với chị.

“Ngồi kia đi.” Tôi chỉ vào cái ghế bên cửa sổ, có một tấm rèm dày che

nửa dưới cửa để người ngoài không nhìn vào trong được. “Chị dùng gì?”

“Gì cũng được,” Jom ngồi xuống. “Hôm nay mẹ với em gái cậu không

ở đây à?”

“Hai người ra ngoài rồi. Nhưng sẽ về sớm thôi,” tôi đáp rồi ra hiệu cho

phục vụ và gọi một ly nước cam cho chị. “Bố chị đưa chị đến đây hả?” tôi
khẽ hỏi.

“Không,” chị lắc đầu. “Chị đi taxi.”

“Sao lại thế?” Tôi kinh ngạc tròn mắt nhìn chị. “Có chuyện gì phải

không?”

“Ừ.” Chị gật đầu rồi cúi xuống uống nước cam qua chiếc ống hút. Đây

là lần đầu tiên tôi thấy ánh buồn trong đôi mắt đẹp của chị và vẻ sầu thảm
trên khuôn mặt chị.

“Có chuyện gì phải không?” tôi lại hỏi.

“Béo này, lần đầu biết bố mình có người đàn bà khác, cậu cảm thấy

thế nào?”

“Chẳng biết nữa.” Tôi lắc đầu. “Thất vọng, xót xa, sốc, và trên hết,

căm ghét người đàn bà đó, nhưng sao chị hỏi thế? Chẳng lẽ…?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.