CHAI THỜI GIAN - Trang 32

“Tuyệt quá!” tôi kêu lên và cẩn thận đặt món quà của Jom lên bàn. Đó

là một chiếc đồng hồ cát tí hon. Bốn chiếc cột mỏng mảnh của nó làm bằng
gỗ đen, bên trong đồng hồ đựng thứ cát thật mịn, và những hạt thời gian
không ngừng chảy qua eo nối.

“Giờ thì em có thể lưu giữ thời gian trong chiếc chai rồi.” Tôi tì cằm

lên nắm tay thoả mãn nhìn chiếc đồng hồ cát.

“Ai bảo vậy?” Jom đan tay lại chống khuỷu tay lên bàn. “Thực tế là

cậu đang hoài phí nó.”

“Thật ư?” tôi ngẩng đầu trố mắt nhìn chị.

“Thôi quên đi.” Jom mỉm cười trìu mến. “Dù sao thì thời gian và đồng

hồ cát đều của cậu cả. Cậu muốn làm gì với chúng là quyền của cậu.”

“Em hứa sẽ cố hết sức giữ gìn cả hai thật tốt,” tôi hứa.

“Tốt,” chị nói. “Đứng dậy bỏ đĩa hát khác vào đi, đĩa của chúng ta ấy.”

“Đương nhiên rồi,” tôi đồng tình, bắt chước giọng của phát thanh viên

trên đài thông báo; “Cô Jom muốn tặng ca khúc này cho anh Béo nhân sinh
nhật của anh. Khi bạn lắng nghe ca khúc, xin hãy giành chút thời gian nghĩ
tới người yêu cầu bài hát.”

“Ngốc!” Jom vơ mấy thanh kẹo lạc ném vào tôi. “Cậu điên rồi Béo!”

Khi hai anh em tôi còn nhỏ, sinh nhật thật quan trọng và nhiều ý

nghĩa. Mẹ sẽ chuẩn bị quàn áo mới cho chúng tôi cũng như mấy món ăn
đặc biệt cùng với hoa, nhang và nến theo phong tục để cúng dường cho các
nhà sư. Bà sẽ đánh thức hai anh em, bảo chúng tôi thay quần áo, rồi chúng
tôi cùng khuân đủ thứ ra xe, lái loanh quanh tìm nơi thích hợp để đồ cúng
dường, thường là khoảng nền rộng của cột Sao Ching Cha, hoặc đâu đó
trong quận Bang Lamphu. Bố sẽ là người ra hiệu cho các nhà sư tới nhận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.