CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 327

20

Sáng thứ Năm ngày 15 tháng Tám, cuối cùng Wallander cũng có mặt ở

cuộc hẹn rất nhiều lần bị hoãn với bác sĩ Goransson. Mặc cho sự mệt mỏi,
ông quyết định sẽ không đi xe. Lúc nào ông cũng có một lý do nào đó để
giữ nguyên các thói quen của mình. Ngày hôm đó cũng chẳng khác gì
những ngày khác; vậy thì tại sao không bắt đầu ngay lập tức?

Trời vẫn đẹp; bầu trời trong suốt và không có gió. Khi đi bộ ngang qua

thành phố, ông tự hỏi lần cuối cùng mình biết một tháng Tám giống như
thế là khi nào. Nhưng ông không suy nghĩ được lâu về chuyện đó. Cuộc
điều tra đang tiến hành bám đuổi ông từng giây phút, ngay cả trong giấc
ngủ. Ông mơ thấy Bamso. Ông nghe thấy tiếng Isa hét. Ông choàng tỉnh
dậy, người đẫm mồ hôi, tim đập liên hồi, sẵn sàng nhảy ra khỏi giường.

Ông vào trong bếp ngồi. Bình minh vẫn còn xa. Ông không nhớ đã từng

bao giờ có cảm giác yếu ớt đến như vậy chưa. Và sự mệt mỏi đó không chỉ
đến từ những viên đường màu trắng lẩn trong các mạch máu của ông - hoặc
ít nhất là trong trí tưởng tượng của ông. Nó còn nằm ở cảm giác bản thân
thời gian đã đi vượt qua ông. Có thể là ông đã quá già chăng? Trong khi
ông còn chưa đến tuổi năm mươi?

Và nếu tất cả những trách nhiệm đó bắt đầu làm ông sợ? Ông không chắc

là mình còn đủ sức nữa. Như thể ông đã đi qua đỉnh và giờ đây đang đi
xuống một nơi chỉ ngự trị toàn nỗi hoang mang. Làm thế nào để biết được?
Đêm đó, ông chỉ còn cách quyết định rũ bỏ tất cả. Yêu cầu Lisa Holgersson
chỉ định một người khác phụ trách cuộc điều tra. Nhưng ai?

Martinsson và Hansson là những ứng cử viên duy nhất có thể tính đến;

nhưng cả hai người đều không thực sự có những khả năng cần thiết. Còn lại
một giải pháp: gọi một người từ nơi khác đến. Không thể được. Điều đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.