CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 361

22

Ngày quá dài.

Rất nhiều bưu kiện, thư bảo đảm, giấy chuyển tiền từ nước ngoài. Gần

mười bốn giờ gã mới xong được phần tính toán sẽ phải nộp vào hôm sau.

Trong cuộc đời trước của gã, công việc mất nhiều thời gian hơn dự định

hẳn là đã làm gã cáu kỉnh. Giờ đây, gã không thấy gì nữa. Sự chuyển hóa
đã, ngoài những điều khác, khiến gã trở nên vô nhiễm trước thời gian.
‘Quá khứ’ không còn tồn tại. ‘Tương lai’ cũng vậy. Không còn chút thời
gian nào để mất; hay để được. Điều mà gã làm, đó là cái duy nhất có ý
nghĩa. Không có điều gì khác quan trọng nữa cả.

Gã xếp cái túi đựng thư và cái két đựng tiền lại. Rồi gã tắm và thay đồ.

Gã chưa ăn gì kể từ sáng, trước khi đến trung tâm chọn thư. Nhưng gã
không đói.

Giống như hồi còn nhỏ. Khi một sự kiện gây kích thích đang chờ đợi, gã

không còn thấy muốn ăn nữa.

Gã đi vào căn phòng cách âm và bật đèn lên. Giường đã được trải một

cách cẩn thận. Gã ngồi xếp chân bằng tròn ở giữa tấm khăn trải giường
màu xanh thẳm và xếp chồng thư thành một hình vành khuyên. Gã đã biết
nội dung của chúng. Đó là bước đầu tiên: lựa chọn những bức thư hấp dẫn
nhất, kín đáo mở chúng ra mà không làm hư hại phong bì, sao chụp chúng
rồi, sau đó, đọc chúng. Gã không biết đã từng mở, đã từng sao và đọc bao
nhiêu thư theo cách đó trong suốt năm vừa qua. Chắc là phải gần hai trăm
cái. Phần lớn đều trung tính, tầm thường, nhàm chán - cho đến ngày gã mở
bức thư đầu tiên của Lena Norman gửi cho Martin Boge.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.