CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 359

— Thật là đáng ngạc nhiên, cái tháng Tám này, – Nyberg bình luận. – Đã

là ngày 15 rồi mà trời vẫn còn nóng.

Họ chia tay nhau ở góc Hamngatan.

— Chúng ta không biết liệu hắn có tiếp tục giết người hay không, –

Wallander nói. – Đó là điều tồi tệ nhất.

— Chính vì vậy mà chúng ta phải bắt hắn thật nhanh.

Wallander thư thái đi về nhà. Cuộc nói chuyện với Nyberg đã truyền cảm

hứng cho ông. Nhưng ông không cảm thấy chút niềm vui nào. Dù không
muốn thú nhận, phản ứng của Thurnberg và cuộc nói chuyện với Lisa
Holgersson đã làm ông chán nản. Có thể là mình đã bất công với tay công
tố viên chăng? Có thể là Thurnberg có lý; một người khác nên thay mình
chỉ huy cuộc điều tra.

Về đến nhà, Wallander pha một tách cà phê và ngồi vào bàn bếp. Nhiệt

kế ở cửa sổ chỉ 19 độ celcius. Ông lấy một cuốn sổ và một cái bút chì. Rồi
tìm kính. Cặp kính đầu tiên ông tìm được nằm dưới cái sofa.

Cái tách cầm trên tay, ông đi nhiều vòng quanh bàn, như thể để kích

thích một trạng thái tinh thần phù hợp với nhiệm vụ đang chờ đợi mình.

Chưa bao giờ ông làm vậy.

Viết một bài diễn văn nhân đám tang một đồng nghiệp bị sát hại.

Ông hối tiếc vì đã nhận lời. Làm thế nào miêu tả được một cảm giác bắt

nguồn từ hình ảnh, giữa đêm, về một người đồng nghiệp nằm trên mặt đất,
mặt nát nhừ?

Cuối cùng, ông ngồi xuống và thử viết, ông nhớ lại lần đầu gặp

Svedberg. Đã hơn hai mươi năm; khi đó Svedberg đã bắt đầu hói.

Viết được một nửa bài diễn văn, ông xé nó đi và bắt đầu lại từ đầu. Hơn

một giờ thì ông đặt được bút xuống. Lần này, những gì ông viết có vẻ đã có
thể chấp nhận được.

Ông đi ra ban công. Thành phố lặng tờ. Trời vẫn còn rất nóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.