CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 357

— Đúng. Trong lúc đó, chúng ta cần có thêm một số kết quá kỹ thuật,

đặc biệt là về các dấu tay. Tôi hy vọng ngày mai sẽ có nhiều hơn.

— Vũ khí. Cái đó quan trọng. Khẩu súng ngắn và khẩu súng trường.

— Wester ở Ludvika rất thân thiện. Có thể nói là một sự hợp tác lý

tưởng.

Wallander cầm lấy hóa đơn. Nyberg muốn được trả tiền cùng.

— Hay là chúng ta lấy hóa đơn về thanh toán ở sở, – Wallander đề nghị.

— Lúc nào chúng ta cũng có thể mơ được điều đó.

Wallander tìm ví. Biến mất. Trong đầu ông tìm ngay thấy nó: ở nhà ông,

trên bàn bếp.

— Tôi muốn mời anh, – ông nói. – Nhưng anh phải ứng trước tiền rồi.

Tôi để quên ví ở nhà.

Nyberg có hai trăm curon tiền mặt. Số tiền phải trả gấp đôi như thế.

— Ở góc phố có một máy rút tiền tự động, – Wallander nói.

— Tôi không dùng mấy cái loại máy đó.

Người phục vụ, đã tắt đèn phòng rồi bật lại nhiều lần, tiến lại gần bàn họ.

Họ là những khách hàng cuối cùng. Nyberg lấy thẻ cảnh sát của mình.
Người phục vụ nghi ngờ xem kỹ nó.

— Nhà hàng không bán chịu.

— Chúng tôi là người của sở cảnh sát, – Wallander nói. – Tôi quên mất

ví ở nhà.

— Chúng tôi không bán chịu, – người phục vụ nhắc lại. – Nếu các ông

không trả tiền, tôi buộc phải khiếu nại.

— Ở đâu mới được chứ?

— Ở sở cảnh sát.

Wallander suýt mất bình tĩnh. Nhưng Nyberg mỉm cười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.