CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 378

— Xin lỗi vì cái giọng đầy kịch tính ở điện thoại nhé. Nhưng tôi nghĩ là

cậu sẽ hiểu.

Ông đi theo cô. Căn hộ không được thông gió đã từ lâu. Trong nhà trôi

nổi một thứ mùi khô khốc khó tả mà ông thường xuyên nhận ra trong
những tòa nhà xi măng hiếm khi mở cửa sổ. Ông nhớ đến một bài báo đăng
trên một tạp chí cảnh sát Mỹ: FBI đang phát triển các phương pháp xác
định chính xác một tòa nhà không được thông gió từ bao nhiêu thời gian.
Ông không biết liệu Nyberg đã từng nghiên cứu kỹ thuật đó hay chưa.

Thêm một lần nữa, ông nhớ ra là mình phải trả tiền cho Edmundsson.

Căn hộ gồm hai phòng và một bếp nhỏ. Ann-Britt dẫn ông vào phòng

khách đồng thời là phòng làm việc. Căn phòng ngập trong ánh nắng; bụi
bay tứ tung trong ánh sáng. Ann-Britt chỉ cho ông một bức tường treo nhiều
ảnh. Ông tìm kính và tiến lại gần. Ông nhận ra cô ngay: Lena Norman, ăn
mặc cải trang. Bức ảnh được chụp ngoài trời, trong khu vườn của một lâu
đài có mặt tiền bằng gạch đỏ. Bữa tiệc có vẻ như lấy cảm hứng từ thế kỷ
mười chín. Martin Boge cũng có mặt. Bức ảnh thứ hai: một bữa tiệc khác,
kiểu trang trí khác. Tiếp tục là Lena Norman. Đột nhiên, ông nhận ra Astrid
Hillstrom. Hai người gần như khỏa thân. Wallander nghĩ rằng mình đoán ra
đây là khung cảnh một nhà thổ. Nhưng cả hai cô gái đều vào vai không đạt
lắm. Wallander đứng thẳng dậy và quay sang Ann-Britt.

— Họ cải trang, họ đóng các vai khác nhau.

— Tôi nghĩ là mọi chuyện còn đi xa hơn thế.

Cô đi về phía một cái bàn đặt ở góc phòng cạnh cửa sổ, chất đống tài liệu

và cặp đựng giấy tờ.

— Tôi đã nhìn qua đống giấy tờ. Chưa lâu lắm và chưa đi vào chi tiết,

nhưng những gì nhìn thấy đã đủ làm tôi lo lắng.

Wallander giơ tay lên.

— Đợi đã. Trước tiên tôi phải uống một cốc nước và vào toalet.

— Bố tôi từng bị tiểu đường, - đột nhiên Ann-Britt nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.