CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 632

về hưu, và điều sẽ xảy ra vào lúc đó, hiện giờ ông không mảy may có chút
ý tưởng nào.

Ông sẽ tìm được sức lực ở đâu? Ông nhìn ra biển với hy vọng có được

một câu trả lời. Nhưng chỉ có những lớp sóng dồi.

Ông nghĩ rằng xã hội sẽ tiếp tục rắn thêm lên. Ngày càng có thêm nhiều

người bị đẩy ra ngoài, ngày càng có thêm nhiều thanh niên chỉ thừa kế duy
nhất được sự chắc chắn là mình vô ích. Những hàng rào sắt và những chùm
chìa khóa sẽ là biểu tượng cho những năm sắp tới.

Ông cũng nghĩ rằng nghề cảnh sát về bản chất chỉ hàm ý duy nhất một

điều: kháng cự, chiến đấu chống lại những thế lực xấu xa đó.

Nhưng câu trả lời này không hề đầy đủ - đó là giả sử rằng nó đúng. Các

chính khách Thụy Điển phần đông là những người chính trực, các nghiệp
đoàn không bị mafia thao túng, lãnh đạo các công ty Thụy Điển không có
súng, những người đình công hiếm khi bị đánh đập. Nhưng vết nứt đang
tách xã hội thành từng mảnh không ngừng rộng mãi thêm lên. Không thể
coi nó như là không tồn tại được. Một sự tái phân chia dân cư đã bắt đầu
thành hình: những người mà xã hội cần đến, và những người còn lại. Là
cảnh sát, trong hoàn cảnh đó, sẽ đồng nghĩa với những lựa chọn ngày càng
khó khăn hơn. Sẽ phải chấp nhận tiếp tục lau chùi bề mặt trong khi sự thối
rữa đang lan tràn ở bên dưới, ở ngay phần nền móng của xã hội.

Mọi thứ sẽ trở nên khó nhọc hơn. Ông nghĩ đến những năm đang chờ đợi

mình và cảm thấy có đầy đủ các lý do để sợ hãi.

Cái nhìn của ông lại rơi xuống con tàu. Đã đến lúc phải quay lại đó rồi.

Westin đã nói ông cứ thoải mái về thời gian, nhưng ông thấy mình đã quá
lạm dụng rồi.

Tuy vậy, có điều gì đó vẫn giữ ông lại. Cảm giác đang ở trên ngọn tháp

vô hình ở tận cùng quần đảo. Tầm nhìn, cái tầm nhìn không bị hạn chế.
Được một lần ở vào trung tâm của chính mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.