CHẬM MỘT BƯỚC - Trang 97

6

Không lâu sau tám giờ, họ ngồi cùng nhau trong phòng họp và tổ chức

nhanh một lễ tưởng niệm Svedberg. Lisa Holgersson đã đặt một ngọn nến
thắp sẵn ở chỗ anh vẫn luôn ngồi. Cú sốc và nỗi buồn làm không khí quanh
bàn chùng hẳn xuống. Lisa Holgersson nói rất ít. Bà rất xúc động; những
người có mặt thầm mong bà nói được hết những gì bà định nói. Nếu bà gục
ngã, tình hình sẽ trở nên bi đát với tất cả. Rồi họ im lặng một phút. Những
hình ảnh đáng lo chạy qua tâm trí Wallander. Ông đã thấy khó khăn trong
việc nhớ thật chính xác khuôn mặt Svedberg. Ông lại nghĩ đến những gì
mình từng cảm thấy khi bố ông chết và, trước đó, khi Rydberg chết. Người
ta giữ kỷ niệm về người chết. Thế nhưng, như thể họ chưa bao giờ tồn tại
vậy.

Các đồng nghiệp dần tản đi. Rất nhanh chóng, chỉ còn lại nhóm điều tra

và Lisa Holgersson đang nán lại một chút. Họ ngồi quanh bàn. Ngọn lửa
nến run rẩy khi Martinsson đóng một cửa sổ lại. Wallander đưa mắt hỏi
Lisa Holgersson, nhưng bà lắc đầu. Ông sẽ là người lên tiếng đầu tiên.

— Tất cả chúng ta đều mệt mỏi, – ông bắt đầu. – Chúng ta bị sốc, mất

phương hướng, rã rời. Điều hẳn là chúng ta lo ngại nhất đã xảy đến.
Thường thì, những vụ tội phạm trầm trọng mà chúng ta tìm cách phá án
không liên quan đến cá nhân chúng ta. Lần này, chúng ta bị đánh trực diện.
Thế nhưng, chúng ta phải cố gắng suy nghĩ và hành động như thường lệ,
không được bị ảnh hưởng vì chuyện có quen biết nạn nhân.

Ông ngừng lại một chút và nhìn mọi người một lượt. Im lặng.

— Tôi đề nghị chúng ta tổng kết tình hình, – ông nói tiếp, – trước khi

thực sự tổ chức công việc. Chúng ta biết rất ít. Svedberg đã bị bắn chết vào
lúc mà chúng ta không biết, trong khoảng thời gian từ trưa thứ Tư đến tối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.