CHẬM RÃI - Trang 103

40

N

gười này, ngồi xổm trên bờ bể bơi, chăm chú theo dõi người đàn ông

mặc pijama, theo dõi cuộc tranh đấu và sự đổ sụp của ông ta. Khi ông ta đã
trèo lên bờ kẻ ô vuông của bể bơi, chị đứng dậy đi về phía cầu thang, không
quay đầu lại, nhưng bước khá chậm để cho ông ta có thể theo kịp. Như vậy,
không nói một lời nào, thân hình ướt đầm, họ đi băng qua hội trường (đã bị
bỏ quên từ lâu), đi dọc hành lang và về tới phòng ở. Quần áo họ chảy nước,
họ run lên vì lạnh, họ cần phải thay đồ.

Và sau đó?
Sau đó là gì? Họ làm tình với nhau, anh nghĩ gì khác nữa? Cái đêm ấy

họ im lặng, chị sẽ chỉ rên rỉ như một người bị oan ức. Mọi việc cứ thế tiếp
tục và vở kịch họ vừa diễn tối nay lần đầu tiên sẽ được lặp lại những ngày
những tuần sau đó. Để chứng tỏ mình đứng cao hơn mọi sự dung tục, vượt
lên trên cái thế giới tầm thường bị mình khinh bỉ, chị sẽ lại bắt anh phải quỳ
gối, phải tự lên án bản thân, phải khóc lóc, chị sẽ tỏ ra phật ý hơn nữa, sẽ
cắm sừng anh, phơi bày ra sự không chung thủy của anh, làm anh đau khổ,
anh sẽ vùng lên chống lại, tỏ ra hung hãn, hăm dọa, quyết định làm một điều
gì đấy xấu xa, đập vỡ cái bình, hét lên những lời chửi mắng kinh khủng mà
nghe thấy chị sẽ giả vờ sợ hãi, tố cáo anh là kẻ ức hiếp và bạo hành, anh sẽ
lại quỳ gối, lại khóc lóc, tự nhận mình là kẻ có tội, sau đó chị sẽ cho phép
anh ngủ với chị và như thế, như thế cho những tuần, những tháng, những
năm, cho muôn đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.