CHẬM RÃI - Trang 111

45

C

âu chuyện của tác phẩm được kể lại qua lời chàng Hiệp Sĩ ở ngôi thứ

nhất. Chàng không biết gì về những điều bà T. thật sự suy nghĩ và chàng lại
còn kiệm lời hơn khi nói về những suy tư, tình cảm riêng của mình. Thế giới
bên trong của hai nhân vật bị che phủ hết hoặc che phủ một nửa.

Tảng sáng, khi nghe ông Hầu Tước nói về sự lãnh cảm của bà nhân

tình, chàng hiệp sĩ đã có thể cười trộm bởi vì người kia vừa chứng tỏ cho
chàng thấy điều ngược lại. Nhưng ngoài thái độ đó ra, chàng không biểu lộ
điều gì khác. Việc bà T. ngủ với chàng có phải là một phần trong nếp quen
của bà ta không hay đối với bà ta đó là một chuyện phiêu lưu hiếm hoi, hoàn
toàn duy nhất? Trái tim bà ta có xúc động không, hay vẫn dửng dưng? Đêm
tình yêu ấy có phải bà ta trải qua là để đánh ghen với bà Bá Tước? Những
lời cuối bà ta nói với Hiệp Sĩ có thành thật không hay được nói ra chỉ để giữ
an toàn cho bản thân? Thiếu chàng Hiệp Sĩ, bà ta có buồn nhớ không hay
vẫn chỉ thờ ơ?

Và cả Hiệp Sĩ nữa: sáng ấy, khi bị ông Hầu Tước chế giễu, chàng

nhanh trí đáp lại, chàng đã làm chủ được tình thế. Nhưng thật sự là chàng
cảm thấy thế nào? Và chàng cảm thấy thế nào vào lúc rời khỏi lâu đài?
Chàng nghĩ gì khi đó? Nghĩ đến niềm khoái lạc vừa trải qua hay đến việc bị
mang tiếng là trẻ người non dạ? Chàng cảm thấy mình chiến thắng hay thất
bại? Hạnh phúc hay bất hạnh?

Nói cách khác: người ta có thể sống trong khoái lạc, vì khoái lạc và

sung sướng được không? Lý tưởng của chủ nghĩa khoái lạc có thành hiện
thực được không? Có ít nhất một tia hy vọng mong manh nào về chuyện này
không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.