CHẬM RÃI - Trang 112

46

A

nh mệt muốn chết được. Anh thèm được nằm dài trên giường ngủ một

giấc nhưng lại sợ không thức dậy kịp. Một giờ nữa anh đã phải đi, không thể
chậm hơn. Anh ngồi vào ghế, chụp lên đầu chiếc mũ bảo hiểm khi đi xe máy
những mong sức nặng của mũ ngăn được cơn buồn ngủ. Nhưng việc ngồi
ghế chụp mũ lên đầu để không ngủ chẳng có nghĩa lý gì. Anh đứng dậy,
quyết định ra đi.

Việc sắp sửa xuất phát gợi anh nhớ lại hình ảnh Pontevin. Ôi Pontevin!

Anh tự hỏi mình. Sẽ phải kể gì cho ông ấy đây? Nếu anh kể hết cho ông ấy
nghe mọi chuyện đã xảy ra thì chắc ông ấy sẽ cảm động, chắc chắn là thế, cả
hội của ông ấy nữa. Bởi vì bao giờ cũng nực cười cái cảnh người kể chuyện
đóng một vai trò hài hước trong câu chuyện mình kể. Vả chăng không ai biết
làm việc ấy giỏi hơn Pontevin. Chẳng hạn khi ông ấy kể lại sự tình của mình
với cô đánh máy mà ông ấy nắm lấy tóc vì nhầm cô ta với một người khác.
Nhưng hãy đề phòng! Pontevin là người rất mưu mẹo, xảo trá! Mọi người
đều đồn rằng câu chuyện vui cười của ông ấy che đậy một sự thật còn thích
thú hơn nhiều. Cử tọa thèm được như ông có một cô bạn nhỏ bé dám đòi hỏi
sự thô bạo và hình dung một cách ganh tị về một cô đánh máy xinh đẹp mà
có trời biết là ông ấy đã làm những gì với cô ta. Trong khi nếu Vincent kể lại
câu chuyện giao hợp giả vờ trên bờ bể bơi thì mọi người lại tin anh, cười
anh và sự thất bại của anh.

Anh bước một trăm bước trong phòng và tìm cách sửa lại câu chuyện

một chút, chuốt lại nó, thêm thắt vào đó mấy chỗ cảm động. Điều đầu tiên
phải làm là chuyển cuộc giao hợp giả vờ thành cuộc giao hợp thật sự. Anh
hình dung đám người đang bước xuống về phía bể bơi rất ngạc nhiên và
thấy bị quyến rũ trước cảnh hai người ôm nhau nồng nàn, tha thiết; họ vội vã
cởi quần áo, một số thì nhìn hai người, số khác thì lấy đó làm gương noi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.