CHẬM RÃI - Trang 80

30

Đ

oạn mắng mỏ của Berck đối với Immaculata được nói ra bằng một

giọng trầm, theo âm gió, cốt để mọi người xung quanh không thể nắm bắt
được thực chất tấn kịch đang diễn ra trước mắt họ. Immaculata biết giữ mình
để không lộ ra điều gì; khi Berck đã bỏ đi, cô bước lại phía cầu thang, đi lên,
và chỉ khi còn lại một mình trong hành lang vắng vẻ dẫn về phòng ngủ, cô
mới bình tâm nhớ lại những điều làm cô chao đảo, choáng váng.

Nửa giờ sau anh chàng quay phim hồn nhiên bước vào phòng, căn

phòng hai người ở chung, và thấy cô đang nằm sấp trên giường.

“Có chuyện gì vậy?”
Cô không đáp.
Anh ngồi xuống bên cạnh và đặt tay lên đầu cô. Cô đẩy tay anh ra như

đẩy một con rắn bám vào người.

“Có chuyện gì vậy?”
Anh lặp lại câu hỏi này nhiều lần cho tới khi cô phải lên tiếng: “Anh đi

súc miệng cho tôi nhờ, tôi không thể chịu nổi cái miệng hôi của anh”.

Anh không bị hôi miệng, anh thường xuyên tắm rửa sạch sẽ, vậy là anh

biết cô nói dối, tuy nhiên anh vẫn ngoan ngoãn đi vào buồng tắm làm cái
việc cô ra lệnh.

Chuyện cái miệng hôi không phải bỗng dưng mà đến với Immaculata,

đó là một kỷ niệm vừa mới có và nó tức thì chụp vào cái kẻ đang quấy rầy
cô lúc này: kỷ niệm về cái miệng hôi của Berck. Trong khi bị ông tới tấp rủa
mắng, cô không còn tâm trí đâu để ý đến mùi hôi hám của ông ra sao, mà
đây là một người quan sát nấp trong người cô đã ghi lại cái mùi buồn nôn ấy,
thậm chí thêm vào một lời bình luận rất cụ thể, sáng suốt: con người có cái
miệng hôi này không có tình nhân; không ai quen được với cái mùi đó;
người nào cũng cố tìm cách làm cho ông ta hiểu là ông bị hôi miệng để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.